A Mạch biết tính nết Từ Tĩnh, thấyông ta nói vậy biết có hỏi tiếp cũng không hỏi được gì, nên cũng khônghỏi lại, chỉ lẳng lặng gia tăng cường độ huấn luyện trong doanh. 
Binh lính trong doanh mỗi ngày đềuphải luyện tập mệt đến chết, muốn oán giận nhưng cũng không cách nào oán giận nổi, bởi Mạch tướng quân vẫn là tấm gương tốt, cùng luyện tậpchung với mọi người, bản thân nếu chỉ là một tiểu binh thì có thể nóigì? Có ai đã từng thấy vị tướng quân nào cùng tham gia thao luyện cùngbinh lính chưa? Chưa chứ gì? Vậy là được rồi, luyện tiếp đi! Lại nói cómột tên lính trong đội thứ tư, ngũ thứ tám đem kinh nghiệm mà mỗ ta từng học suốt nửa năm giảng lại cho binh lính, nào là tướng quân chúng tahuấn luyện mọi người không khác gì huấn luyện chó, khi ra trận chiến đấu sẽ không khác gì chó hoang, mỗi lần chạy đều không khác gì tế cẩu, đếntối khi buổi huấn luyện kết thúc quay trở lại trướng liền chẳng khác gìchó chết. 
Lúc ấy, đội trưởng đội bốn Vương Thất đang ở cách đó không xa, nghe xong liền cho tên lính kia một cước,mắng: “Ăn nói mất dạy, những lời này mà ngươi cũng dám nói, cũng maytướng quân chúng ta là người tốt tính, nếu là người khác, thì cái môngcủa ngươi đã nhừ đòn rồi!” 
Tên lính kia ôm mông vội thành thànhthật thật đi luyện tập tiếp, Vương Thất quay lại giải thích với ngườiđồng đội kia: “Ngươi không phải ở trong đội bốn của chúng ta nên khôngbiết, nhớ ngày đó đại nhân chúng ta vẫn là đội trưởng đội bốn, ngài nóivới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196684/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.