Ba người trong miếu đang không biết phản ứng thế nào thì nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết truyền tới từ bên ngoài. Lúc này bọn họ mới hoàn hồn và vội chạy ra. Bên ngoài vẫn là gió tuyết tung hoành, gió lạnh sắc bén thổi bông tuyết như ma quỷ múa may. Vừa ra cửa miếu bọn họ đã bị gió thổi gần như không thể mở mắt.
Trong cảnh tuyết đầy trời mơ hồ có bóng dáng Diệp Hàng bay giữa không trung đuổi theo một cái bóng màu đỏ. Ba người chỉ nghe một tiếng “Phốc” giống như có thứ gì đó bị vũ khí sắc bén đâm vào rồi lại rút ra. Trong trời tuyết trắng có máu tươi vẩy ra, ma nữ áo đỏ lại phát ra một tiếng đau đớn thảm thiết từ phế phổi!
Đau xót này khiến phản ứng của người ta chậm lại. Chỉ trong chớp mắt há miệng vì quá đau đớn ma nữ thấy miệng mình bị nhét một thứ gì đó vừa lạnh vừa tanh. Còn không kịp hoảng sợ cô ta đã thấy cổ mình nghẹn cứng rồi phồng lên như muốn nứt. Cái thứ kia theo cổ cô ta chạy thẳng xuống cắm vào ngực! Nơi ngực truyền đến đau đớn đáng sợ tới cực điểm, có thứ gì bị xé rách, bị bóp nát rồi rút ra. Mãi tới khi thứ kia bị rút khỏi cổ mang theo một suối máu cô ta mới biết cái thứ cắm vào miệng mình là một cánh tay đã hư thối tới độ chỉ thấy xương trắng!
Nhưng thứ mà bàn tay kia đang cầm là cái gì thế? Nó đỏ rực, nhỏ máu, lại vẫn đang đập?
Máu phun ra giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-ly/2593484/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.