Ta khẽ cười.
“Sao có thể yếu đuối như vậy được, chỉ cần bôi chút thuốc là ổn, a tỷ là người học y, không sao đâu.”
“Lần đó ta không kiềm chế được lực tay, ra đòn hơi nặng, thấy tỷ không sao ta mới yên tâm. A tỷ, tỷ nếm thử bánh này đi, ta đặc biệt mua từ Vọng Nguyệt Lâu, đây là loại ngon nhất kinh thành, tỷ thử xem, coi như là ta bồi tội.”
Ta với tay lấy một miếng nhỏ, bỏ vào miệng.
“Ngon lắm, đa tạ ngũ hoàng tử. A Chiêu, ngươi cất đi, ta muốn để dành ăn từ từ.”
A Chiêu đứng sau lưng ta, thấy cảnh tượng này, mắt mở trừng trừng.
Nếu là bình thường, nàng tính tình ngay thẳng, chắc chắn sẽ nói gì đó, chỉ là lúc này ở trong cung, nàng cắn răng, nói một cách khô khan: “Ngũ điện hạ thật là có lòng…”
Thế mà ngũ hoàng tử lại hoàn toàn không nhận ra điều gì, chàng thấy ta nhận lấy bánh, liền cười hớn hở nói: “Đâu có gì, ta thấy ngon mới đưa cho a tỷ, a tỷ thích là được. Lần sau ta đến chỗ mẫu hậu, sẽ lại mang cho tỷ.”
A Chiêu:...
Ta bật cười không thành tiếng, nghĩ rằng chuyện này coi như xong rồi, ai ngờ vài ngày sau, ngũ hoàng tử lại đến gõ cửa sổ của ta.
So với lần trước, lần này chàng tỏ ra vô cùng ngượng ngùng, gãi đầu gãi tai, hồi lâu mới lí nhí nói:
“A tỷ… tỷ và công tử Thế gia… Ta bình thường bận rộn học cưỡi ngựa b.ắ.n cung, không quan tâm đến những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-kieu/3623781/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.