"Tỷ tỷ, ngày mai tỷ có đến thư viện nữa không?". Trước khi chia tay, hắn lộn lại từ tẩm cung, đi đến trước mặt tôi, khẽ hỏi.
Tôi mỉm cười: "Có, ngày mai tỷ vẫn tới".
Hắn cũng cười nhìn tôi, nhưng trong mắt có vẻ cô đơn: "... Có một lần tỷ không đến, đệ không biết nên đã chờ suốt một buổi chiều... Cho nên mới muốn hỏi tỷ".
"Đó là khi nào?"
"Mấy năm trước..."
Vậy mà hắn vẫn còn nhớ, tôi gật đầu: "Ngày mai tỷ có tới".
Hôm sau, tôi tới thư viện từ sớm, nhưng người không đến lại là hắn. Đến lượt tôi đợi hắn suốt một buổi chiều.
Sau này, tôi mới biết được, hóa ra hắn thay đổi Thái phó, là một người chuyên giảng dạy Hoàng Lão - thầy Nghiêm. Thêm nữa, vì hắn vừa phạm lỗi nên Thái phó phạt hắn, nhốt hắn và Hàn Yên (người học cùng hắn) từ sáng sớm, bởi vậy ngay cả thời gian để sai người đến nói cho tôi biết cũng không có.
Làm Thái tử rất vất vả, tôi cũng không quản hắn nữa mà tiếp tục ở thư viện hoàn thành tâm nguyện còn dang dở.
Thật ra, khi biết hắn và Hàn Yên bị giam cầm một tháng, tôi đã đặc biệt chú ý và sai người nghe ngóng... Nhưng lạ là vị nam sủng vì hắn mà chết đó, thậm chí còn được liệt vào sử kí Nịnh hạnh liệt truyện, không biết tại sao vụ bê bối đó cho tới bây giờ vẫn chưa bị truyền ra... Bởi trong truyện đó có nói là Hàn Yên giỏi săn bắn, Lưu Trệ cũng có sở trường đó, hai người ở chung rất hòa hợp...
Nhưng tôi nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-kieu-trung-sinh/278317/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.