Biên tập: --.-...
Hiệu đính: Mày là bố tao
Từ Thượng Lâm uyển, Trưởng Công chúa đưa thư đến, bảo tôi khi khỏe hơn hãy ngồi kiệu đến Thượng Lâm uyển, còn nói Thái hậu và Trệ nhi đều rất nhớ tôi. Buông lá thư xuống, tôi thở dài trong lòng, đành phải dẫn theo Sở Phục và lên đường.
Nghe nói Thượng Lâm uyển rất đẹp, Trưởng Công chúa đã đi nhiều lần, riêng tôi thì vẫn luôn chưa được nhìn thấy.
Nhớ «Thượng Lâm phú» của Tư Mã Tương Như miêu tả Thượng Lâm uyển như sau: "Chung thủy bá sản, xuất nhập kính vị. Phong hạo lạo quyết, hu dư ủy xà, kinh doanh hồ kỳ nội. Đãng đãng hồ bát xuyên, phân lưu tương bối nhi dị thái. Đông tây nam bắc, trì vụ vãng lai."
«Hán thư» cũng nói, "trong uyển nuôi muông thú, nhà vua sẽ săn bắn trong uyển vào mùa xuân hoặc mùa thu, thu được vô số con thú. Ngoài ra, hành cung có bảy mươi viện, đủ để cho ngàn kỵ vạn thừa (1 000 kỵ binh và 10 000 xe có 4 ngựa kéo).
Đúng là một bãi săn Hoàng gia tốt nhất.
Đến Thượng Lâm uyển, đổi sang ngồi ngựa, Sở Phục cưỡi ngựa theo sau lưng tôi, nói: "Tiểu Công chúa, vừa rồi thủ vệ thái giám kia có báo rằng nếu muốn bái kiến Thái hậu, ngài cứ chạy theo con đường lớn hướng tây kia là được...".
Bệnh nhiều ngày như vậy, tôi cũng không muốn nằm trên giường nữa. Không dễ gì thấy được cảnh đẹp phồn thịnh trước mặt như thế, trước hết tôi muốn cưỡi ngựa chạy một vòng, thế là tôi nói: "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-kieu-trung-sinh/2572745/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.