Lớn rồi!
Editor: Iris N
Tiền Nhị chỉ tay, A Kiều mới nhìn thấy cành hoa đào rơi trên mặt đất, khi nãy chạy từ trong phòng ra cô cũng cầm theo nó.
Thứ quỷ quái kia không sợ thân phận quỷ sai của Hạng Vân Độc, cũng không sợ ngọn gió trong tay A Kiều, lại sợ hãi cành đào này, nó rón rén rút lui, trước khi đi còn bẻ đồng đội chuyên ăn tàn hồn của mình thành hai đoạn.
Nếu không như thế thì Hạng Vân Độc và A Kiều cũng gặp khó. Nếu như đánh bừa thì chưa chắc đã không đánh lại nổi bọn chúng nhưng thế nào cũng sẽ phải đánh rất vất vả, không thể nhanh gọn dứt khoát như thế.
Cành hoa đào đã khô héo, mùi hương cũng biến mất, những đóa hoa khi nãy còn nở bừng kiều diễm nay chẳng còn đóa nào.
Thứ quỷ quái kia thấy A Kiều có cành hoa này nên nghĩ cô là người của cung Lưu Tiên, cung kính gọi A Kiều là tiên cô, còn để lại một cái túi.
Hạng Vân Độc định ra kiểm tra, A Kiều giữ lấy tay anh: "Không được sờ vào!"
Người chết thành ma, nhưng dù sao cũng từng là người, có đủ ba hồn thì sẽ có thất tình lục dục, nhưng yêu quái thì khác, hành động của yêu quái rất khó hiểu, ai mà biết được thứ quái quỷ kia sẽ để lại cái gì.
Tiền Nhị vốn đứng ở phía sau Hạng Vân Độc và A Kiều, nhưng giờ lại hít hít mũi, không chờ tới lúc Hạng Vân Độc mở túi, gã đã quả quyết, chắc chắn vô cùng: "Là tiền!"
Gã ngửi được mùi tiền.
Mở túi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-kieu-hom-nay-dau-thai-khong/1177610/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.