Chiếc xe đắt đỏ vừa dừng ở khuôn viên lớn Vương Hàn chớp mắt đã đem Minh Nguyệt vào phòng. Còn chưa kịp bước đến gần giường, tiểu Nguyệt đáng thương đã bị mần thịt ngay ở cửa. A Hàn ép sát bên cánh cửa màu hung, khắp xung quanh đều rất tối. Cô run rẩy trong lồng ngực anh, dùng bàn tay yếu ớt chạm vào cơ thể săn chắc kia.
“A Hàn…đèn còn chưa mở. Sẽ va vào đâu mất.”
Vương Hàn vẫn ép chặt tiểu Nguyệt, hơi thở ấm nóng ghé sát mặt cô, cả người anh đều hừng hực như bị thiêu cháy. Cánh tay to khoẻ vươn tới công tắc đèn. Nhoáng một cái cả căn phòng đều sáng lên. Tiểu Nguyệt xém chút nữa thì giật mình. Ánh sáng như vậy có chút không bình thường đi?
“Còn có loại đèn như vậy sao?”
Thay vì sáng bừng lên như những loại đèn bình thường, ánh sáng trong phòng này sao khi bật lên lại mờ mờ ảo ảo thế kia? Còn là màu rất gợi dục nữa chứ…Ở đây cả tuần rồi, đây là lần đầu cô biết nơi này còn có thứ kì quặc như vậy.
“Là anh chỉnh đấy. Cho hợp với hiện tại…” Vương Hàn vùi đầu hôn lấy chiếc cổ trắng ngần, cái miệng bận rộn giải thích cho cô hiểu.
“Phụt gì chứ…Anh cũng biết mấy trò lãng mạn như vậy sao?”
“Ừm. Anh còn biết nhiều trò lắm.”
Cái tay hư đã bắt đầu tìm đến sợi dây kéo phía sau lưng cô, trong nháy mắt chiếc váy dạ hội lộng lẫy đã bị lột sạch. Động tác điêu luyện cởi phăng chiếc quần lót màu trắng. Giống hệt như trò ảo thuật vậy. Đến Minh Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-han-sung-vo-vo-doi/1729807/chuong-76.html