Trình Mậu ôm tiểu nữ lang rời khỏi đại lao. Bên ngoài trời mưa như trút, bóng đêm đang dày đặc.
Hắn không thể lý giải, vì sao lại có người rõ ràng có thể sống sót, nhưng vẫn lựa chọn quyên sinh.
Sống sót, nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ thời cơ phản công, chém tận gi**ết tuyệt. Đó là những gì hắn đã được dạy từ khi còn nhỏ. Nữ lang Bùi thị kia lại chọn đi theo phu quân, lại bỏ lại nữ nhi của mình.
Trình Mậu cũng không vì sự si tình của nàng mà cảm động, ngược lại, hắn cảm thấy nàng yếu đuối lại ng**u xuẩn. Nhớ tới vết máu bắn tung tóe trên tường, trong lòng hắn không một chút gợn sóng, tú mỹ thì tú mỹ thật nhưng lại quá mức yếu ớt.
Bỏ tiểu nữ lang trong ngực vào xe ngựa, hắn cũng theo ngồi cùng. Đây là lần đầu tiên hắn ôm tiểu oa nhi, ôm tôn (cháu) không ôm hài tử, ngay cả Hi Minh, hắn cũng chưa từng quá mức thân cận.
Người bên ngoài xe ngựa thấp giọng hỏi: "Lang chủ, đi nơi nào?" Trình Mậu dừng một hơi thở, nặng nề mở miệng: "Kinh Lăng."
Sau đó xe ngựa rời đi. Vỗn dĩ hắn muốn đưa tiểu oa nhi này đến Trình thị, ở bên cạnh chủ mẫu, tuyên bố với bên ngoài là họ hàng xa của Vương thị. Nhưng trước khi rời đi, Ngải Tư tiên sinh trong phủ đội mưa chạy tới thư phòng, khuyên can việc này.
“...... Tuy nói Hàm Dương Lệnh hy sinh mạng sống vì chính nghĩa, nhưng nữ nhi của ngài vừa mới ch**ết non, Trình thị liền xuất thêm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-chuc/3315020/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.