Sau khi đưa Dương Tịnh Hàm về nhà, nụ cười trên gương mặt Tôn Lãng tắt ngấm, sắc mặt anh đanh lại, thấp giọng lên tiếng: “Gây một chút áp lực lên Lâm thị đi, tôi muốn dạy cho Lâm Khiết một bài học.”
“Vâng.” Thư ký Trần đáp lời rồi khởi động xe rời đi.
****
Sau khi Dương Tịnh Hàm về tới nhà, cô mở điện thoại lên liền thấy mười mấy cuộc gọi nhỡ và một tràng tin nhắn từ dì:
“Nhận được tin nhắn thì mau chóng gọi lại cho dì.”
“Con đang trốn dì đó sao?”
“Lập tức gọi lại cho dì!”
“Dương Tịnh Hàm! Con phá hỏng buổi xem mắt rồi bây giờ muốn trốn dì đó sao?”
“Con có phải muốn làm dì và bố tức chết không? Cái đồ bất hiếu này.”
Dương Tịnh Hàm mệt mỏi xoa xoa thái dương, dù chỉ là một chốc thôi cũng được, cô muốn thoát khỏi cuộc sống ngộp ngạt này. Cô tắt nguồn điện thoại rồi vào phòng đóng cửa lại, Dương Tịnh Hàm nằm lên giường, sức cùng lực kiệt nhắm mắt lại rồi từ từ chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
****
Tôn gia
Trên trường kỷ gỗ màu nâu sẫm, lúc Tôn lão gia đang ngồi đọc sách, còn Tôn phu nhân ở bên cạnh đang ăn tổ yến chưng thì Tôn Lãng trở về.
“Thưa bố mẹ.” Tôn Lãng vào nhà chào bố mẹ rồi chuẩn bị bước lên lầu thì bị Tôn phu nhân gọi lại.
“Tiểu Lãng, lại đây nói chuyện với bố mẹ một chút.”
Tôn Lãng bước đến ngồi xuống bên cạnh Tôn phu nhân, chăm chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/99-buoc-tien-ve-phia-em/3395386/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.