Vốn dĩ lúc đó cô cũng rất tò mò nên muốn phái người đến Trường trung học Nham Hoa tìm hiểu sự tình.
Nhưng ngay khi cầm điện thoại lên thì cô lại bỏ xuống.
Mười tám tuổi, cái tuổi đẹp như hoa, yêu đương, thâm mến cũng là chuyện vô cùng bình thường. Theo sự hiểu biết của cô về Vũ Tuấn, cậu là một đứa trẻ rất cẩn trọng, cho dù thực sự là vì một cô gái mà chuyển tới Trường trung học.
Nham Hoa thì cậu cũng sẽ không làm chậm trễ việc học của mình.
Tình cảm ở thời kỳ trung học vốn rất đơn thuần và đẹp đẽ, chỉ cần bọn chúng cư xử đúng mực, duy trì lý trí thì cô cũng không muốn can thiệp quá nhiều vào đời sống tình cảm của con trai.
Cô đã thảo luận qua điều này với Lục Khải Vũ. Tam Bảo cũng rất nhạy cảm từ khi còn là một đứa trẻ, cho dù cậu bé có thực sự thích một bạn nữ nào đó ở Trường trung học Nham Hoa. Thì bọn họ cũng định tạm thời giả vờ như không biết, và quan sát một thời gian rồi mới nói sau.
Một đứa trẻ mười tám tuổi đều có lòng tự trọng rất mạnh mẽ.
Lục Khải Vũ nhanh chóng giải thích với bố Lục: “Bố, bố nghĩ nhiều quá. Cô gái tên Tô đó chắc chỉ là bạn học bình thường của thằng bé thôi. Chúng ta còn chưa hiểu rõ sự tình nên đừng vội kết luận. Thằng bé Tam Bảo này là đứa nhạy cảm nhất nên chúng ta cần phải nhìn nhận mọi việc theo hướng khách quan. Sẽ thật tệ nếu làm cho thằng bé bị làm tổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059778/chuong-1609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.