Lục Khải Dã nhớ tới lần trước anh bị giáo viên của Bảo Anh gọi đến văn phòng để báo cáo tình hình học tập của cô bé, nhất thời bị đả kích một trận.
Anh là Lục Khải Dã, dù gì cũng là tổng giám đốc của công ty truyền thông Nguyệt Tú Media, và anh ta trong hai năm qua đã giành được rất nhiều ngôi sao nổi tiếng.
Vậy mà khi đến gặp giáo viên của Bảo Anh, lại bị răn dạy như một đứa nhóc phạm sai lầm!
Lưu Cửu Nhạ vô cùng ngượng ngùng mà nhìn thoáng qua điện thoại của chị dâu, sau đó ¡ kéo kéo Lục Khải Dã: “Được rồi, Khải Dã, anh bớt nói vài lời đi! Đại Bảo với bọn nhỏ cũng không phải là cố ý!”
Lục Bảo Anh đột ngột đứng dậy và chỉ tay về phía bố mình: “Bố, bài tập hè là do con năn nỉ các anh làm giúp con.
Con biết rõ giáo viên của của con đã tìm bố. Nếu bố cảm thấy rất xấu hổ và rất tức giận thì cứ xả cơn tức giận lên một mình con thôi, không được la rầy các anh”
Bộ dạng nho nhỏ nhưng vẻ mặt lại vô cùng kiên cường chính trực đang tự mình giằng co với bố mình làm cho tất cả mọi người trong phòng khách nở nụ cười vui vẻ.
Lục Vũ Lý giơ ngón tay cái cho Bảo Anh: “Lục Bảo Anh, bộ dạng tuyệt lắm, giỏi quá!”
Lục Khải Dã còn muốn nói thêm gì đó, nhưng bà Lục đã tám mươi tuổi đột nhiên chống gậy đứng lên: “Tam Bảo như thế nào mà bây giờ vẫn chưa về? Mấy giờ rồi!”
Lời nói của bà trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059777/chuong-1608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.