Đây là giấc mơ sao? Nếu đây là giấc mơ xin hãy để cậu bé mơ thêm một lát, đừng đánh thức cậu dậy.
Lúc Khải Vũ chăm chú quan sát con trai, nhìn khuôn mặt đen gầy của thằng bé ngày càng tái nhợt, hơi thở đột nhiên trở nên đồn dập. Anh hoảng sợ chạy nhanh tới ôm lấy thăng bé.
“Chú Mãnh đến bệnh viện, nhanh lên!”
Thân thể mềm mại của Mộc Tháp ngã vào trong lòng anh, cậu bé cố gắng mở to mắt nhìn anh, khóe môi rướn lên nụ cười hạnh phúc: “Chú thật sự là bố con sao?”
“Đúng vậy, Mộc Tháp à, bố là bố con, thuốc của con đâu?” Cả người Lục Khải Vũ căng thẳng, ngay cả hơi thở cũng bắt đầu run rẩy.
Lý Mộc Tháp ở trong lòng anh suy yếu nhoẻn miệng cười hạnh phúc, đưa tay lên vuốt ve mặt anh: “Bố ơi, bố đẹp trai quá”
Sau đó, bàn tay nhỏ đột nhiên rơi xuống, cả người tức thì rơi vào hôn mê.
“Mộc Tháp ơi, Mộc Tháp, con đừng dọa bố!” Lục Khải Vũ run rẩy móc thuốc sơ cứu trong túi của Mộc Tháp ra, muốn đút cho cậu bé uống.
Tuy nhiên, Mộc Tháp hôn mê luôn cần chặt răng, làm thế nào cũng không chịu há mồm.
Anh đành phải dùng hai ngón tay của mình gắng sức cạy miệng thẳng bé ra, rồi đặt viên thuốc dưới lưỡi thăng bé.
Kế đó, anh đặt Mộc Tháp lên ghế sau bắt đầu tiến hạn cấp cứu cho cậu.
Dựa vào kĩ thuật lái xe cao siêu của mình, chú Mãnh liên tục vươn vài cây đèn đỏ, cuối cũng cũng đưa Lý Mộc Tháp tới bệnh viện Nhân dân số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058916/chuong-752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.