Nhìn hai cậu nhóc đang đấu võ mồm không ai nhường ai, Hoàng Tuấn Phong cố nhịn cười, nhanh chóng cúi đầu ăn hết đồ ăn.
Tay nghề của Tô Cẩm quả thật không tệ, điều chỉnh chay mặn thích hợp, thật sự ổn hơn thím Mai rất nhiều.
Sau khi ăn cơm xong, Tô Cẩm bán trái cây về, Hoàng Tuấn Phong thông báo với cô ta là cô ta đã được nhận vào làm.
“Chỉ cần chăm sóc tốt cho hai cậu chủ nhỏ này, sẽ trả cho cô không ít tiền đâu”
Nghe Hoàng Tuấn Phong nói vậy, Tô Cấm gật gật đầu, bảo đảm: “Yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho hai cậu bé này”
Cô ấy đã tới Hà Thành mấy ngày rồi, đi mấy chỗ tuyển người mới, nhưng cô ấy chỉ có bằng đại học, không tìm được công việc thích hợp. Cuối cùng, nhìn thấy có người trả lương rất cao để tìm giúp việc, cô ấy đã thử tới đây xem một chút.
Không ngờ công việc đơn giản như vậy, chỉ cần nấu cơm giặt giũ, quét dọn vệ sinh, chăm sóc hai cậu bé này là được.
Mẹ vẫn luôn hy vọng cô ấy có thể tới thành phố làm việc, tìm một người chồng trong thành phố, dừng bước ở Hà Thành. Đây là nguyện vọng của mẹ, cô ấy nhất định sẽ giúp bà ấy hoàn thành, để bà ấy được yên tâm nơi suối vàng.
Mười ngày trước Lí Tiểu Linh đã qua đời, Tô Cẩm giải quyết xong hậu sự cho mẹ, cũng không muốn cứ ở mãi cái thôn Ánh Hoa đầy đau lòng kia, bởi vậy một mình mang hành lý đi tới Hà Thành dốc sức làm việc.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058635/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.