Bà Dương khinh thường nhìn Lưu Cửu Nhạ, nói: “Như thế thì sao? Không phải vì cô mang thai đứa con của người khác nên con trai tôi mới tức giận làm như vậy.
“Đứa bé là của Dương Hải Khang, tôi chưa bao giờ phản bội anh ta. Dương Hải Khang, anh nói đi!” Lưu Cửu Nhạ tức giận chỉ vào Dương Hải Khang.
Dương Hải Khang không dám nhìn cô ta, nhưng lại nằm chặt tay bà Dương kéo đi: “Mẹ, đi, nhanh lên, nếu không Hiểu Hằng sẽ tức giận. Mẹ quên mất, chúng ta đã ăn trộm sổ hộ khẩu sau lưng bố mẹ cô ấy à”
“Ăn trộm sổ hộ khẩu?” Mạc Hân Hy nhìn cô gái mập mạp Hiểu Hằng ở cách đó không xa Dương Hải Khang, não của cô gái này bị úng nước à?
Hiểu Hằng vẫn lặng lẽ đứng, không bày tỏ ý kiến gì về trò hề này.
Mạc Hân Hy bước tới trước mặt cô ta: “Cô thật sự định trốn bố mẹ gả cho một tên cặn bã như Dương Hải Khang sao?”
Hiểu Hằng sững sờ một lúc, không ngờ rằng cô trực tiếp đến tìm mình, nhưng cô ta vẫn theo bản năng bảo vệ Dương Hải Khang: “Hải Khang là một người tốt và rất có ý chí. Xin đừng nói anh ấy như vậy.
Không ngờ Dương Hải Khang nhìn thì hiền lành nhã nhặn, thế nhưng lại có thủ đoạn khiến các cô gái một lòng vì anh ta.
Mạc Hân Hy cười giễu cợt, cao giọng: “Cô gái à, hôn nhân là sự kiện trọng đại của đời người. Tôi khuyên cô nên suy nghĩ kỹ lại. Tôi có thể chịu trách nghiệm nói cho cô rằng Dương Hải Khang hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058610/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.