Ngay khi Lục Khải Dã nói xong, đúng lúc bọn họ đi ra từ ủy ban nhân dân, vừa ngẩng đầu lên đã thấy Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy đứng dưới bóng cây.
Anh ta kéo Lưu Cửu Nhạ đi tới: “Anh cả, chị dâu, sao anh chị lại ở đây?”
Nói xong, anh ta chỉ vào Lục Khải Vũ giới thiệu với Lưu Cửu Nhạ: “Cửu Nhạ, đây là anh trai anh, em cũng đã từng thấy trên tivi rồi, chủ tịch tập đoàn nhà họ Lục. Còn đây, chị dâu của anh, không cần giới thiệu chứ! Một thời gian trước chị ấy đã từng thiết kế phòng cho em.
Lục Cửu Nhạ trông có vẻ phờ phạc và căng thẳng, chần chừ một lúc rồi mới nói: “Anh cả, chị dâu, em chào anh chị.
Lục Khải Vũ nhẹ liếc nhìn Lưu Cửu Nhạ, không lên tiếng.
Mạc Hân Hy nhanh chóng nắm lấy tay Lưu Cửu Nhạ: “Chúc mừng các em! Mẹ em thế nào rồi?”
Lưu Cửu Nhạ liếc nhìn Lục Khải Dã, nhỏ giọng nói: “Sáng nay đã tỉnh lại, bác sĩ nói phải theo dõi vài ngày, nếu không có chuyện gì thì có thể chuyển đến phòng bệnh thường a “Tốt rồi, nếu cần gì các em cứ nói. Cả chị và anh đều sẽ giúp.
Lưu Cửu Nhạ có chút ngượng ngùng: “Không cần đâu, chuyện này không có gì đâu ạ. Giám đốc Lam đã giúp đỡ em rất nhiều, nhà em không biết cảm ơn chị như thế nào!”
Lưu Cửu Nhạ vừa nói xong, phía sau bọn họ vang lên giọng nữ hét lên chói tai: “A, đúng là Lưu Cửu Nhạ. Tôi tưởng mình bị lóa mắt Khi mọi người quay đầu lại, họ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058609/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.