Nghịch Tiểu Nhi gắng gượng thân xác tàn tạ bấu víu vào thân người đàn ông kia, hơi thở cô dồn dập phả vào cổ hắn, giọng nài nỉ van xin.
“Em…em không còn sức nữa! Tha cho em đi”.
Kỷ Hành Dục như hóa điên, tròng mắt chứa đầy dục vọng hôn lấy gương mặt mệt nhoài bên dưới, đỡ lấy cơ thể nhỏ bé nằm sấp xuống, hắn vận động càng kịch liệt hơn, đôi tay giữ chặt lấy chiếc eo thon thả, hắn thúc thật mạnh vào lần cuối phóng hết ngàn tiểu tân binh vào bên trong rồi chậm rãi rút thứ kia ra ngoài. Ôm lấy cơ thể nhỏ bé hôn lên chiếc gò má đáng yêu rồi để cô nằm trên người hắn ngủ tới sáng.
Nghịch Tiểu Nhi tỉnh lại trong cơn lu mờ đầu óc, cô phát hiện mình đang nằm trên giường, bên cạnh là Kỷ Hành Dục bằng xương bằng thịt, giữa đêm chỉ mình cô trần chuồng nhưng đến sáng thì cả hai cùng trần chuồng ngủ trên giường. Nghịch Tiểu Nhi tự hỏi đêm qua cô có gây ra chuyện gì nghiêm trọng đến tính mạng không.
Rồi điện thoại để chế độ im lặng của hắn đột nhiên sáng màn hình, Nghịch Nhi thấy chú thích là Chu Đảo liền mở lên nghe.
“Chú A Đảo, con nghe ạ?”.
Chu Đảo vừa nghe thấy giọng Nghịch Tiểu Nhi liền trợn trừng mắt đến nói lắp.
“Ngh… à không Hành Dục, cậu mau xếp hành lí đến sân bay nước Y đi, ông bà chủ và tôi sẽ tới đó sớm đấy!”.
Nói xong Chu Đảo liền tắt hụp máy, anh run lẩy bẩy khắp người vì bên cạnh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-kiep-sau-toi-gap-em/3542624/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.