Đường Hoan vốn là không nỡ đi, bởi vì nàng muốn hái Tống Mạch, nhưng là bây giờ, nếukhông đi sẽ bị hắn cưới làm trang chủ phu nhân, nàng phải đi!
Thừa dịp Tống Mạch ở trong phòng vận công chữa thương, Đường Hoan ôm Tiểu Ngũ chuẩn bị rời đi.
Nàng thoải mái đi từ cửa chính.
Còn chưa có đi tới cửa, Tiết Trạm từ ngoài cửa tiến vào chạm mặt, cười cùng nàng chào hỏi: "Đường cô nương muốn ra ngoài?"
Đường Hoan hữu nghị trả về cho hắn ta một nụ cười, vừa nói vừa đi ra ngoài:"Luyện võ mệt rồi, muốn mang Tiểu Ngũ ra ngoài đi dạo, Tiết hộ vệ muốnđi cùng không?"
Tiết Trạm lắc đầu, chắn ở trước mặt nàng, sờ sờcái mũi, khó xử nói: "Đường cô nương, lần trước trang chủ răn dạy ta côcũng nghe được, trang chủ không muốn bọn ta bởi vì chăm sóc mèo mà bỏ bê luyện võ, cũng không muốn để cho Tiểu Ngũ đi ra ngoài, sợ bị dã thú..."
"Yên tâm đi, có ta đây, ta cam đoan Tiểu Ngũ đi ra ngoài như thế nào trở vềnhư thế đó, một cọng lông cũng sẽ không rụng." Đường Hoan ưỡn ngực nói.
"Cái này, trong núi mãnh thú rất nhiều, cô nương đối phó một hai con khôngcó vấn đề, nếu là đụng phải bầy thú qua lại..." Ánh mắt Tiết Trạm lóera, không dám nhìn thẳng Đường Hoan.
Đây là nghi ngờ nàng ngay cả mấy con dã thú cũng không đánh lại sao?
"Tiết Trạm, huynh đừng xem thường người!" Đường Hoan giận dữ, một tay ôm mèo một tay muốn ra chiêu.
Tiết Trạm liên tục lui về phía sau, "Không nên không nên, Đường cô nương, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-giac-mong-xuan-cua-nu-hai-hoa-tac/1538904/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.