Tống Mạch ngồi xe ngựa Hầu phủ đến thôn trang, cho nên lúc trở về, Đường Hoan cuối cùng cũng có thể hưởng thụ một hồi rồi.
Thực ra lý do từ chối đua ngựa cùng Tống Mạch, Đường Hoan cũng không có nóidối hoàn toàn, thân thể này là yếu ớt nhất trong mấy giấc mộng, từ nhỏchân không bước ra khỏi nhà, một năm này bị Tống Mạch bắt được lại ngaycả trong viện cũng rất ít đi lại, cả ngày ở trong phòng thương xuân thubuồn, hại nàng phóng ngựa cũng không cách nào thoả thích, bay giờ đingủ, cả người ê ẩm, đặc biệt là bên trong hai đùi.
Lúc lên xengựa, nàng bảo Tống Mạch kéo nàng một cái, Tống Mạch không quan tâm.Nàng nhìn về phía xa phu xin giúp đỡ, ánh mắt xa phu nhìn chằm chằm phía trước giống như nơi đó có mỹ nhân còn đẹp hơn cả nàng. Không có ngườigiúp đỡ, Đường Hoan đành phải trèo lên, chẳng qua là cánh tay vịn lên xe trước, lại vụng về mà nhấc chân lên quơ lên, tựa như tiểu oa nhi trèocao lại giống như lão thái thái lên kháng, mất mặt cực kỳ.
TốngMạch yên lặng nhìn nàng, nhìn nàng nhe răng nhếch miệng, tâm tình củahắn không khỏi tốt lên, cơn giận vừa rồi bị nàng từ chối đều tan đikhông ít.
Tâm tình tốt, hắn cũng hào phóng, vào lúc nàng tới đâychuẩn bị ngồi ở bên cạnh hắn, chỉ vào ghế đẩu nhỏ bên cạnh nói: "Nhìnngươi mệt thành như vậy, hôm nay cũng không cần ngồi quỳ nữa, ngồi ởtrên ghế đi."
Đường Hoan nghe được cằm thiếu chút nữa ngã xuống!
Ai muốn quỳ chứ? Nàng rõ ràng muốn ngồi ở trên chiếc giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-giac-mong-xuan-cua-nu-hai-hoa-tac/1538869/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.