Tục ngữ nói, sợ cái gì cái đó sẽ đến.
Khi Tống Mạch ôm Đường Hoan rẽ tới chỗ ngoặt, Tống Lăng từ phía đối diện đi tới.
Đường Hoan phát hiện cơ thể Tống Mạch lập tức cứng lại, nàng cười trộm, làmbộ như không nhìn thấy Tống Lăng cọ cọ trong lòng hắn, thanh âm cao thấp vừa phải: “Nhị gia sao lại không đi ?” Nàng cũng muốn xem xem, haihuynh đệ này có thể tiếp tục diễn tiếp hay không.
Tống Mạch vội muốn thả nàng xuống.
Đường Hoan ôm cổ hắn không buông tay: “Nhị gia đưa ta về phòng đi!”
“Ta…”
“Nhị đệ, còn đứng ở đó lằng nhằng cái gì? Tối nay đệ muội bị sợ hãi, đệ đưanàng đi qua tiện thể ngủ lại ở bên kia luôn đi, không cần về tiền việnnữa.” Tống Lăng đứng ở cách đó không xa, thanh âm lành lạnh bình tĩnh,khuôn mặt ẩn trong bóng đêm nhìn không rõ lắm.
“Đại, đại ca?”Đường Hoan khiếp sợ nhìn lại phía bên kia, đầu vừa xoay được một nửa vội quay nhanh trở lại, sốt ruột thúc giục nam nhân ôm nàng: “Nhị gia,chúng ta đi nhanh đi!” Vụng trộm véo Tống Mạch một cái, chủ yếu là tỏ ý thẹn quá hóa giận.
Tống Mạch nhịn đau, ánh mắt lại thuỷ chung nhìn chằm chằm Tống Lăng bên kia, “Tống…”
Tống Lăng dường như có thể đoán được hắn muốn nói cái gì, vừa đi về phíatrước vừa lạnh giọng khiển trách: “Nhị đệ, tình huống hôm nay đặc thù,về sau đệ nên chú ý một chút, đừng ở bên ngoài động chân động tay với đệ muội, truyền ra ngoài danh tiếng Tống gia chúng ta cũng không dễ nghe,da mặt của đệ muội cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-giac-mong-xuan-cua-nu-hai-hoa-tac/1538828/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.