Đường Hoan phấn khích, mắt đẹp tràn ngập ý cười, nhẹ nhàng giải thích: “Huynh đừng vội a, ta làm sao có thể để cho Kiều Lục thực hiện được ý đồ. Nếu hắn thực hiện được, ta đã sớm chết rồi, lại càng không thể để huynh nhìn thấy ta giết hắn. Tống Mạch, ngày ấy ta nói muốn hoàn tục gả cho huynh hoàn toàn là sự thật nhưng Tĩnh Từ sư thái không cho ta đi, huynh lại là người tốt, nhất định sẽ chẳng có cách nào đối phó với bà ấy. Đúng lúc ấy Kiều Lục tìm ta, ta liền tương kế tựu kế lừa hắn đối phó với Tĩnh Từ sư thái giúp ta. Thế nào? Tối qua hắn vừa đến am Ngọc Tuyền uy hiếp Tĩnh Từ sư thái, hôm nay Tĩnh Từ sư thái đã để cho ta hoàn tục. Ta muốn được sống với huynh, đương phiên phải giết Kiều Lục rồi. Tống Mạch, huynh yên tâm, ta vẫn luôn giữ thân trong sạch, không tin thì hai ngày sau huynh cứ tự mình kiểm tra…”
Tay Tống Mạch nắm thành quyền, nhẫn nại hồi lâu cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa, hắn lạnh giọng trào phúng: “Ngươi có còn biết liêm sỉ không?”
“Không biết a, từ nhỏ ta đã không biết cái gì gọi là liêm sỉ rồi, ta chỉ biết muốn có hạnh phúc thì phải còn sống trước đã.”
Đường Hoan nhảy xuống, đi đến trước mặt Tống Mạch, ngửa đầu nhìn thẳng mắt hắn: “Tống Mạch, huynh đừng coi ta là một ni cô, ta cho tới bây giờ chưa bao giờ tin vào Phật tổ, cho tới bây giờ lúc nào cũng muốn rời khỏi am Ngọc Tuyền rồi gả cho một nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-giac-mong-xuan-cua-nu-hai-hoa-tac/1538774/chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.