Edit: Băng Di
“Quốc, Quốc công gia?”
Đừng hỏi tại sao lâu gặp như vậy mà khi nhìn thấy người trong lòng lại sợ hãi, đơn giản là sắc mặt Chu Kì Lân quá khó xem nha, thịnh thế mĩ nhan kia cũng so được với Diêm La vương rồi, còn kém thành băng tra nha!
“Quốc, Quốc công gia, ngài làm sao đến đây?”
Chu Kì Lân trầm mặc không nói trực tiếp nâng đao nhỏ đập bể khóa giữ cửa, lão Cửu thật vất vả tìm kiếm ra cái chìa khóa lại yên lặng đem cái chìa khóa bỏ lại, tiến vào phòng giam giúp đỡ đem Tiết Trạm trên hình giá kéo xuống.
Tiết Trạm được dìu ngồi vào trên mặt đất, sau lưng gấp gáp nháy mắt với lão Cửu. Chuyện gì xảy ra? Các ngươi ai tới không tốt sao, làm sao đem vị tổ tông này dẫn đến đây?
Lão Cửu gửi lại ánh mắt thuộc hạ có biện pháp nào đâu, thuộc hạ chỉ phụ trách tiếp người đến, chủ tử muốn trách thì trách người bên ngoài đi kìa!
Chu Kì Lân nghiêm mặt lạnh mở quần áo hắn.
Một cây thiết liên đen kịt xuyên thủng xương tỳ bà bên trái, sau đó đi vòng qua lưng, từ phía sau xuyên thủng xương tỳ bà bên phải, hai đầu gần như buông xuống đến bên hông, mà xương tỳ bà trước sau bốn lỗ máu cực đại, vết máu nứt ra khi dụng hình đã sớm khô cạn, nhưng có thể nhìn ra thảm thiết cùng tàn khốc ngay lúc đó!
Mà hiện tại, bởi vì thiếu y ít dược, bốn lỗ máu quanh thân huyết nhục lộ ra đã muốn hư thối, màu sắc xám tro khô héo không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/818-ve-cau-chuyen-binh-vuong-xuyen-qua/1632776/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.