Edit: Băng Di
Thần thái của Chu Cao Húc rúc vào sừng trâu, mười đầu trâu cũng kéo không ra nổi làm cho Tiết Trạm biết vậy nên mệt tâm, dứt khoát nhắm mắt lại dưỡng thần, cự tuyệt cùng hắn nhàn lao.
Bộ dáng lười hao tâm tốn sức của Tiết Trạm làm cho Chu Cao Húc tức giận quá sức, hừ lạnh một tiếng bỏ lại câu ‘chờ coi’ phất tay áo mà đi!
Hai người lại tan rã trong không vui, Chu Cao Húc quay đầu lại làm xuân thu đại mộng của mình, lại không biết có một đội nhân mã đã đụng đến biên giới Thanh Châu rồi.
Ngô Dụng, La Nhất, Triệu Thập Nhất cùng nhân thủ tuyệt đối tin được cùng Chu Kì Lân một đường chạy nhanh đến biên giới Thanh Châu, để tránh nhân số đông đảo đả thảo kinh xà, Ngô Dụng đưa ra ý kiến phân công nhân thủ đi vào thành Thanh Châu trước cùng nội ứng liên hệ, tái kiến lại hành động.
“Ta đi.”Chu Kì Lân đứng dậy, thái độ rõ ràng không để cho cự tuyệt.
Loại nhiệm vụ lẻn vào vây thành cứu con tin ra lẽ ra do bọn Ngô Dụng làm mới đúng sở trường, nhưng tính nguy hiểm xảy ra, giá trị vũ lực của Chu Kì Lân cực mạnh, lại là người có dũng có mưu, trí kế vô song, lại cùng Tiết Trạm quan hệ đặc thù, có lẽ không ai so với hắn càng thích hợp hơn.
Ngô Dụng, La Nhất đối mắt, cân nhắc lợi và hại, cắn răng nói: “Vậy làm phiền Quốc công gia.” Nói xong Ngô Dụng đem bản đồ thô sơ trước đó trãi ra, vừa chỉ mấy ký hiệu trên đó, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/818-ve-cau-chuyen-binh-vuong-xuyen-qua/1632774/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.