*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Băng Di
Hàng xóm láng giềng, hảo lân hảo cư, nhưng mà đối với một hàng xóm như thế, quần chúng Hùng Sư doanh cảm thấy trong lòng có chút ưu thương nhàn nhạt, loại cảm giác này thật giống như đệ đệ nhà hàng xóm ôn nhu yếu đuối nháy mắt luyện thành mình đồng da sắt, lại giống như đứa nhỏ trâu bò nhà hàng xóm, nguyên bản mình đánh nó một cái, nó lập tức trong chớp mắt đánh lại mình một cái, còn phải cắn vào má một cái, thường thường còn có thể bị lật thuyền trong ao!
Mỗ nào đó bị lật thuyền phun tào, sách, một chút cũng không đáng yêu!
Tiểu đệ chỗ nào chứ?
Tháng năm thời tiết nắng gắt như lửa, Tiết Trạm cứ như vậy cưỡi ngựa thảnh thơi, ở dưới những cặp mắt quần chúng Hùng Sư doanh nhìn trừng, trực tiếp tới diễn võ trường.
Quần chúng Hùng Sư doanh đang tập hợp, tầm mắt xoát một loạt lia đến trên người Tiết Trạm.
Tiết Trạm trực tiếp làm yêu nhân, mặt nhăn nhó tay làm lan hoa chỉ: “Mọi người đừng nhìn người ta như thế, người ta lại thẹn thùng đó~”
Nháy mắt, tầm mắt quần chúng xoát xoát lia đi, cố nén xúc động dụi mắt đem tầm mắt định ở trên người Quốc công gia nhà mình, lập tức cảm thấy dễ chịu hơn.
Cũng bị những ánh mắt ‘nóng bỏng’ lia đến, Chu Kì Lân không thể tránh được: “Hảo hảo nói chuyện.”
Tiết Trạm một giây sau biến thành tà mị cuồng bá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/818-ve-cau-chuyen-binh-vuong-xuyen-qua/1632760/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.