Edit:Băng Di
Tiết Trạm xếp vị trí thứ nhất, bên dưới chính là Từ thái phó, sau là Cát An Bá, sau đó là Lương thượng thư, sau nữa là Lý tướng quân, kế là Chu Quận Vương, cuối cùng là Công bộ lỗ thượng thư.
Chu Lệ nhìn thấy cách sắp xếp này, nghĩ thôi cũng lập tức vui vẻ.
Tiết Trạm cũng thấy áp lực lớn, nhìn thấy nét mặt già nua được bảo dưỡng thoả đáng của Từ thái phó, trong mắt lộ ra bất đắc dĩ.
Từ thái phó nhìn theo tầm mắt Tiết Trạm, bốn mắt trong nháy mắt tiếp xúc: “Thế tử không muốn cùng ta thân cận, không có biện pháp, lão phu đành phải tự mình dâng lên đây thôi.”
Ta không yêu già mến trẻ đâu, cho nên, lăn đi~
Chu Lệ ngừng cười, cùng thái tử bàn bạc viết đề bài, ném cho quần chúng không tham dự một ánh mắt, sau đó dùng đồ chặn giấy đè lên, gọi bảy người tham gia đi qua.
Tiết Trạm là người đầu tiên cầm lấy, lấy tay che còn nghiêng người len lén nhìn.
Giấy trắng viết hai chữ ‘gà rừng’.
Thân đường đường là Vĩnh Lạc đại đế, là đế vương thiên cổ lịch sử lưu lại thật nhiều, ngài ra đề mục liền viết ‘gà rừng’. Ngài đùa ta sao? Văn vẻ của ngài đâu? Tu dưỡng của ngài đâu? Bị cẩu gặm?!
Trong lòng rủa xả, bên ngoài vẫn là bất động thanh sắc đem tờ giấy thu vào tay áo, miết mắt thấy những người khác đều xem xong rồi mới chắp tay nói: “Ở trước khi trò chơi bắt đầu, thần muốn mời Hoàng Thượng nói rõ quy tắc diễn.” Thấy được ra hiệu, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/818-ve-cau-chuyen-binh-vuong-xuyen-qua/1632719/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.