Edit: Băng Di
Đợi lúc Tiết Trạm thức dậy mặt trời đã lên cao, hắn đánh cái ngáp, vươn vai, duỗi duỗi thắt lưng, nhìn thấy Chu Kì Lân, lúc này mới cười khoe răng trắng: “Quốc công gia sớm an.”
Thân thể Chu Kì Lân cứng còng, gật đầu: “Sớm.”
Nhớ tới tình cảnh Quốc công gia nhà mình nhảy qua cửa sổ, ánh mắt Ô Hùng không có dũng khí nhìn Tiết Trạm, cũng may đối phương cũng không để ý đến mấy chuyện này, quản gia sai người đưa điểm tâm tới, Tiết Trạm cầm chiếc đũa, lập tức ngây ngẩn cả người.
“Làm sao đều là cháo vậy?”
Ô Hùng miễn cưỡng trưng ra biểu cảm: “Thân thể của thế tử chỉ sợ có chút không thoải mái, ăn chút thức ăn nhẹ tốt hơn.”
Tiết Trạm xoay xoay thắt lưng: “Ta không có không thoải mái nha.”
Cửa phòng là khóa là từ bên trong, cho nên Tiết Trạm một chút cũng không hề nghĩ tới đêm qua Chu Kì Lân ngủ cùng hắn một gian phòng! Còn tưởng rằng đối phương nói chính là chuyện say rượu.
“Thế tử không cần miễn cưỡng.” Ô Hùng hai mắt sáng ngời, hắn cũng có lòng hỏi thăm qua, nam nhân cùng nam nhân sau khi sinh hoạt vợ chồng tốt nhất nên ăn đồ ăn nhẹ dễ tiêu hoá!
” Ta không có miễn cưỡng, Ô tướng quân làm lớn chuyện quá.” Bất quá là một trận say mà thôi, cần gì phải nuông chiều như vậy.
Ô Hùng nhìn về phía Chu Kì Lân, ánh mắt này phiên dịch ra được ý tứ là, thân làm tiểu công tốt phải biết thương yêu tiểu thụ nha? Cho dù tiểu thụ nũng nịu xấu tính lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/818-ve-cau-chuyen-binh-vuong-xuyen-qua/1632717/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.