Edit: Băng Di
Quần thần có chút mộng.
Biểu tình Chu Lệ ngưng trệ.
Tiết Trạm vò vò góc áo, phải, hắn muốn chính là hiệu quả này.
“Tổ tiên của Cát An Bá – Vương thị được Cao tổ thụ phong, cả đời chinh chiến, từng cùng Cao tổ thất tiến thất xuất, đánh đuổi dân tộc Hung nô, dân tộc Tiên Bi, doanh trướng cường địch người Hồ, trảm vô số địch, uy danh hiển hách, cuối cùng còn thay Cao tổ chắn đao bỏ mình. Quân công chấn động triều đình và dân gian như thế, Cao tổ càng cảm ơn trước ân cứu mạng của Cát An Hầu nên luận quân công truy phong làm Cát An Hầu, thụ phong nhị phẩm, tước vị này kế tục ba đời con cháu.”
“Quân công như thế, hào kiệt như thế, xưng một tiếng khai quốc công thần cũng không quá.”
Bành Nghiêu nghe mà hết hồn.
Tiết Trạm vẻ mặt phẫn nộ: “Tại liệt tam công, như tiền bối của Trung quốc công đây, người nào mà không phải quân công hiển hách một thân ngựa chiến, trảm địch vô số, hơn nữa còn vì giang sơn Đại Minh ta lập công lao hiển hách.”
Mọi người nhìn về phía Trung quốc công.
Chu Lân Lân: “......”
“Kể ra các vị công hầu tiền bối người nào mà không phải từ trong thi sơn biển máu đi ra? Anh linh như thế, tuấn kiệt như thế, lẽ ra phải trở thành tấm gương của Đại Minh ta, để người người hướng tới, người người noi theo!”
“Mà nếu vị công thần này lại ở nơi phố chợ trước mắt bao người bị một tiểu bối vô danh tiểu tốt vũ nhục!” Nếu đổi lại là hắn, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/818-ve-cau-chuyen-binh-vuong-xuyen-qua/1632692/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.