*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Băng Di
Tiết Trạm không mất nhiều thời gian đã đổi xong một thân y phục, nương theo bóng đêm đi đến thư phòng. Trong phòng, Thu Mão vẫn còn đang nhìn chằm chằm vào mâm thức ăn khuya trên bàn, do dự ăn hay là không ăn, thấy người đến mông vẫn cứ dính vào trên ghế chắp tay: “Chủ tử.”
Tiết Trạm cũng không so đo, vén y bào ngồi đối diện vừa vươn tay liền nắm lấy một cái màn thầu lớn bằng nắm tay một ngụm cắn mất một phần năm. Trên đường vất vả gấp gáp trở về không thể ăn uống đàng hoàng, trước khi vào thành lại vội vã ngay cả cơm cũng chưa ăn, bây giờ đói đến mức hỏng cả người.
“Ăn xong nói sau.”
Thu Mão cũng đang có ý này, lập tức cũng không khách khí lấy cho mình một bát canh trứng, bắt lấy một cái màn thầu chấm ăn, mặc dù sức ăn của y không bằng sức ăn khỏe trời sinh của chủ tử, nhưng tốt xấu gì cũng có thể xử lý hết một cái màn thầu lớn.
Chừng ăn bốn cái màn thầu Tiết Trạm mới giảm tốc độ xuống, ăn xong bát canh trứng thứ sáu mới ngừng đũa.
Thu Mão từ đầu đến cuối chiến đấu cùng một cái màn thầu xem thế là đủ rồi, nhịn không được hướng ánh mắt xem xét trên người Tiết Trạm. Thoạt nhìn cũng không béo nha, mấy thứ đã ăn đều đi đâu cả rồi? Hay là chủ tử lựa chọn thương nghiệp để kiếm tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/818-ve-cau-chuyen-binh-vuong-xuyen-qua/1632676/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.