“Tao thấy mấy đứa trẻ ranh chúng mày đúng là không ngoan ngoãn chút nào. Chắc phải cho chúng mày nếm chút đau khổ mới yên lặng được đúng không?” Dù sao thì Châu Đại Thành cũng từng lăn lộn trong xã hội mà lớn, hơn nữa còn kéo đến một nhóm người, vốn dĩ không sợ bọn họ.
Hôm nay gã dẫn theo nhiều người như vậy thì cũng không định ra về tay không, hơn nữa lần này gã muốn nhiều hơn bốn phần.
Mấy tên được Châu Đại Thành kêu đến thấy ánh mắt ra hiệu của gã thì bày ra dáng vẻ không hề khách khí.
Nhưng vào lúc này, trước cửa truyền đến tiếng ồn ào, một đám người hùng hổ đi đến.
Đứa nhỏ truyền tin làm theo lời Tống Chí Cương, hối hả ngược xuôi, kêu gọi được khá nhiều trai tráng khỏe mạnh trong thôn.
Có mặt là có tiền, ngu mới không đi.
Nghĩ vậy, mọi người ồ ạt kéo đến đây, thậm chí còn kéo cả nhà theo, lớn thì sáu bảy chục, bé thì mười mấy tuổi.
Nghe nói nhà họ Tống có chuyện, đám người mang theo cuốc, thuổng, gậy gộc… ai có cái gì thì mang theo cái đó.
Mấy người mà Châu Đại Thành kêu đến cũng chỉ là hạng lưu manh đầu đường xó chợ, bởi vì gã không nghĩ có thể có chuyện gì bắt trắc, ai ngờ vừa đến đã gặp phải đội ngũ dũng mãnh như hổ, kỷ luật nghiêm như sói chứ.
Thua người không thua trận, Châu Đại Thành bình tĩnh nhìn đám ô hợp kia, nói với mấy anh em phía sau: “Sợ gì đám bần nông này!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/80-sung-vai-ac-trong-long-ban-tay/3500618/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.