Một tuần sau sinh nhật của Ninh Mặc, cuối cùng Vụ Nùng Nùng cũng đợi được tới ngày gọi điện thoại cho Phong Tử La, gọi quá sớm thì lộ ra mình rất nóng vội, gọi quá muộn thì mình lại không chờ được, một tuần đã là cực hạn rồi.
Phong Tử La cao nhã uống trà hoa hồng, trong lòng Vụ Nùng Nùng thì đang rối như tơ vò, phải làm thế nào mới có thể thoát ra ý hỏi phản ứng của Ninh Mặc đối với quà của mình đây? Chuyện phiếm để dạo đầu? Tám nhảm các loại mode? Rồi đến chuyện quần quần áo áo? Sau đó thì… vòng vo thế nào mới tới đích đây.
Vụ Nùng Nùng không thể không đi thẳng vào vấn đề, “Hôm trước cảm ơn chị đã đưa quà cho Ninh Mặc giúp em.” Vụ Nùng Nùng thật sự không thể tưởng tượng được, cuối cùng người duy nhất cô nghĩ ra có thể trợ giúp mình lại là Phong Tử La.
Đây chính là hậu quả của việc bình thường không chú ý bồi dưỡng tình chị em.
“Chị cũng rất bất ngờ em lại tìm chị, nhưng chị thấy rất vui. Ừm, Ninh Mặc làm vậy với em, sao em còn…” Phong Tử La rất ngạc nhiên, Vụ Nùng Nùng luôn luôn là người cao ngạo và nhạy cảm.
Vụ Nùng Nùng làm ra vẻ gượng cười đau buồn, lúc này không nói gì mới là nhất.
Một lát sau Vụ Nùng Nùng chuyển hướng đề tài, thời gian đắn đo rất có chừng mực. “Anh ấy có thích quà của em không?” Với Vụ Nùng Nùng mà nói cô thấy hỏi chuyện trực tiếp như vậy khá tiết kiệm thời gian, đối mặt lâu với Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/8-gio-ruoi-yeu-em-nho-em/89845/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.