🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hồn về chính chủ, thân thể hoàn lại như cũ. Lẽ ra, anh và cô nên vui mới đúng. Nhưng thực tế thì không. (1)



Thục Uyển thấy hụt hẫng. Cảm giác tiếc nuối như vừa đánh mất thứ gì quý giá khiến cô chợt buồn rười rượi. Cô nhìn anh một hồi lâu, ứa nước mắt, nói chẳng nên lời.



Thiếu Thời cũng vậy. Anh tự nhiên buồn ngang vì thương vợ. Vết thương này chẳng thấm vào đâu với một người đàn ông. Nhưng với vợ anh thì khác.



Anh chống tay ngồi dậy. Vén vạt áo kiểm tra lại vết thương cho vợ.



Mia nó!



Lại rỉ máu!



Thiếu Thời tự đấm phạt vào đầu mình ba cái, rồi ôm mặt vợ, nói trong nước mắt: "Thục Uyển, em đau lắm phải không? Anh thật quá tệ mà!"



Cô đưa tay áp vào má chồng, kiềm nước mắt, mỉm cười an ủi anh: "Chồng ngốc quá, mới đây đã quên. Anh mới nói không sao đấy thôi!"



"Đàn ông khác mà!"



"Khác gì đâu? Cũng da thịt cả thôi. Có chăng chỉ là lời nói dối ngọt ngào để Vợ con yên tâm, không lo lắng!" Chứ sao không đau cơ chứ?



Nụ hôn không đúng lúc, sờ mó không đúng thời! Hồn về nguyên chủ không



hợp ý khiến người làm chồng xót xa thương vợ không thôi.



Anh cúi đầu hôn vợ. Nụ hôn mằn mặn thấm thêm vị nước mắt thương. Vẫn run run, thổn thức như nụ hôn đầu.



Dẫu còn thèm lắm nhưng anh buộc phải dừng. Sức khỏe vợ là trên hết: "Bà xã, ông xã đã nghiện mùi vợ rồi! Anh phải chăm em mau khỏe mới

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-lam-vo/3631162/chuong-43.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện 7 Ngày Làm Vợ
Chương 43
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.