Trong đêm khuya thanh vắng. Cái lạnh cô đơn càng làm lòng dạ một người nao nao.
Anh với tay lấy chiếc điện thoại, lần đầu tiên trong hơn ba năm biết soạn tin mùi mẫn: [Vợ ơi, em ngủ chưa? Miệng đỡ đau hơn tí nào không?] 7)
Tin gửi đi đã hai mươi phút, Thiếu Thời vẫn dán mắt vào màn hình chờ đợi.
Người bên kia dẫu cái miệng hơi nhức nhức khó chịu nhưng không vướng bận con cái, không lo lắng chồng đêm nay vì sao lại về muộn. Thảnh thơi ngắm nghía nam thần, sờ mó tám cơ đã đời, rồi dạng chân, sải tay ngủ ngon lúc nào không hay. (T)
[Anh biết lỗi rồi! Mình làm lành với nhau nha em!] Chờ đợi mãi, anh gửi thêm tin. Rồi gửi tặng vợ bài hát tâm đắc và lấy luôn bản nhạc đó làm chuông. Anh hôn nhẹ vào điện thoại, mỉm cười tự an ủi với trần nhà. T
"Cảm ơn em đã thương anh
Thanh xuân này chỉ dành cho anh
Tình thương đó là tình phu thê
Cả cuộc đời không thay thế ai.. "
(Tình thương phu thê, nhạc sĩ Chí Hướng)
Giọng hát ngọt ngào da diết của chàng ca sĩ trẻ Nguyễn Thái Học đánh thức giấc ngủ nông của Thiếu Thời.Tay vừa ấn phím, áp vào tai, bên kia đã vọng sang: "Mày có phải pháp y Thiếu Thời?"
Anh nhìn lại dãy số. Lạ hoắc. Một chút đắn đo, anh quyết định ra hành lang nhận cuộc gọi.
"Là tôi! Xin lỗi, anh là ai?"
"Muốn biết tạo là ai, 6 giờ hẹn mày ở cafe Vườn, đối diện cơ quan mày!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-lam-vo/3618042/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.