Mang tâm trạng bất an, nôn nóng tan ca đón vợ yêu về nhà làm món cá hấp, Thiếu Thời đưa đoàn đối tác đi tham quan vòng quanh các phân xưởng mà tâm tư đặt ở Trung tâm pháp y. Thục Uyển à, em uống nước chưa? Uống sữa chưa? Ăn cơm chưa? 5
Chắc là chưa đâu nhỉ? Bởi, thân xác anh thường ngày là vậy. Đã lao vào công việc là chú tâm, quên ăn, quên uống, quên lối về nhà, mặc kệ ai mòn mỏi đợi chờ bên mâm cơm chiều.
Anh thật là vô tâm! Mong sao em yêu đừng để bụng mà cố chấp dẫm lên vết xe đổ của anh nha! Tội anh lắm!
Nghĩ mình cũng ngu thật! Cá ngon dâng lên miệng mỗi ngày không chịu ngó ngàng. Để giờ thèm ăn phải canh me giành giật với mấy thằng cần thủ trẻ. Dại đến thế là cùng! (2
Thiếu Thời bức tóc vò tai trong một giây nổi máu Hoạn Thư muốn đuổi thẳng cổ đoàn đối tác và vặn kim đồng hồ tới ngưỡng 5 giờ 30.
Nhưng vì vợ anh nhịn! Hừ hừ...
Bên Trung tâm pháp y.
Thục Uyển ói mửa lần thứ n trước đống ảnh ruột gan phèo phổi máu me phơi ra trước mắt. Toàn là án mạng thương tâm nên pháp y phải thay họ đi tìm công lý. Cái nghề này đúng là nghề của thần kinh thép! Toàn là làm bạn với mấy cái xác và tử thi. To
Qua những dấu vết tưởng chừng như không thể, pháp y lại có thể lôi gã các nhân nào đó ra ánh sáng. Như vụ giết người rồi tạo hiện trường giả là vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-lam-vo/3618037/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.