Phía bên ngoài, Giang Thừa Tân nhận được tin nhắn của Khê Nguyệt, hiện tại kết thúc công việc lập tức đến tìm cô. Kết quả khi đến nơi liền bị người của Lôi Nghị Tước chặn lại, cứ thế đứng thành hàng bên ngoài. 
Không thể phủ nhận, người như Lôi Nghị Tước luôn tạo ra cảm giác áp bức khiến kẻ khác lùi bước. 
Giang Thừa Tân nét mặt không vui nhìn trợ lý Phong đưa tay ra chặn, nghe tiếng thanh âm chai rượu trong phòng đồ bề càng trở nên vội vàng tức giận muốn xông vào. 
"Tránh đường, Khê Nguyệt mà có chuyện gì, tôi chắc chắn một điều loại chuyện này sẽ báo đến cảnh sát!" 
Trợ lý Phong chỉ liếc nhìn Giang Thừa Tân, có chút lười biếng đáp trả. 
"Lôi tổng cùng cô Khê đang làm việc, ngài Giang đây muốn tự chặn đường lui của chính mình hay sao?" 
Giang Thừa Tân nghe đến chữ Lôi, bản thân rốt cuộc cũng nhận định được người bên trong là Lôi Nghị Tước. 
Trong phòng ăn, Khê Nguyệt bị ép lên bàn, nụ hôn diễn ra choáng ngợp đến mức khiến lớp son bị loang lỗ. 
Khê Nguyệt là con gái, sức không thể so bì với Lôi Nghị Tước, cô tức giận chỉ có thể dùng móng tay bấu lên lớp áo của hắn, nhưng căn bản phản kháng không mang một tính chất công kích nào. 
Lôi Nghị Tước cắn nhẹ vành tai cô, đầu ngón tay đưa lên lau đi vệt son bị lem trên môi cô, ánh mắt bùng cháy ngọn lửa âm ỉ. 
"Chê tôi không ổn, có phải nên thực hành lại ở ngay đây hay không?" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-chung-giuong-voi-ke-thu/3718400/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.