Gần chín giờ sáng.
Đồ ăn trên bàn sớm đã nguội.
Lôi Nghị Tước thi thoảng ngước nhìn đồng hồ. Hôm nay ngồi đợi Khê Nguyệt trở xuống, vốn cũng đã khác với bản tính thường ngày của hắn.
Ngay cả dì giúp việc cũng trông mong Khê Nguyệt chóng trở xuống, bởi bà thấy được sự mong ngóng của Lôi Nghị Tước, một phần cũng để giảm bớt cái không gian căng thẳng này.
Đợi một lúc lâu không thấy cô tỉnh, Lôi Nghị Tước nôn nóng trở lên phòng, lúc này đây Khê Nguyệt vẫn vùi trong chăn ẩm.
Lôi Nghị Tước đứng lặng bên góc giường nhìn cô ngủ, nhiệt độ điều hòa tương đối ấm áp, ánh nắng từ bên ngoài rọi vào phòng, chiếu lên thân thể Khê Nguyệt say giấc nồng, vừa vặn tạo nên khung cảnh hòa nhã.
Đôi mắt Khê Nguyệt hiện tại đang nhắm nghiền, thoạt nhìn có phần nhợt nhạt, đôi môi cô khô khốc. Khi cô nghiêng người, tấm chăn đắp trên cơ thể rơi rớt, nơi bả vai trần của cô, làn da trắng muốt vụn vặt dấu vết hắn để lại, ga trải giường có phần nhàu nhĩ, biểu tình cho cuộc vận động đêm qua mãnh liệt nhường nào.
Nơi góc giường, cũng xuất hiện dấu vết đo đỏ của người con gái trên giường.
Ánh mắt Lôi Nghị Tước nhìn qua một loạt khung cảnh hiện tại, trong đầu vô thức tái hiện lại dáng vẻ mê người của Khê Nguyệt dưới thân hắn, tựa một tiểu yêu tinh câu hồn đoạt phách kẻ khác.
Trong vô thức, Lôi Nghị Tước khẽ ho nhẹ một hơi giữ bình tĩnh, đáy mắt hắn trầm lắng, yết hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-chung-giuong-voi-ke-thu/3718392/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.