Trận hoan ái qua đi, Khê Nguyệt như ngọn cỏ yếu ớt mà gục xuống, cảm giác được Lôi Nghị Tước bế cô tắm rửa, thời điểm nền trời vẫn còn tối.
Lôi Nghị Tước biết rõ Khê Nguyệt là lần đầu, nên bản thân vẫn có sự kiềm chế nhất định. Huống hồ chi hiện tại là hắn lợi dụng cô mất trí nhớ, hắn có phần không dám manh động.
Sự mệt mỏi khi trải qua trận hoan ái đó khiến Khê Nguyệt mơ một giấc mơ rất dài.
Giấc mơ cũng khiến Khê Nguyệt hiểu ra một điều rằng, mối quan hệ của cô và Lôi Nghị Tước thật sự tệ, trên căn bản trước đây vẫn luôn tệ như vậy.
Đoạn tin tức cô thấy, hai tập đoàn lớn tranh nhau một mảnh đất, cả vụ tai nạn xảy ra.
Vốn dĩ thời điểm đó, Khê Nguyệt và Lôi Nghị Tước tranh chấp mảnh đất, hai người ở chung một địa điểm dẫn đến vụ việc tai nạn.
Cô với hắn vốn là kẻ thù, cả hai cũng vô cùng ghét nhau. Điều này người trên thương trường kinh doanh đều rõ.
Trong giấc ngủ, đống ký ức vụn vặt ùa về, lần lượt nối ghép, khiến mi tâm của Khê Nguyệt bất giác nhíu lại, bàn tay cô bấu chặt lấy tấm ga giường.
Từng đoạn ký ức hiện lên rõ mồn một. Trong đó, có một khung cảnh được tái hiện.
Lôi Nghị Tước kiêu ngạo đứng giữa biển người, tầm mắt hắn nhìn về hướng Khê Nguyệt không có lấy một chút thiện cảm, toàn bộ đều là sự ghét bỏ.
“Nữ nhân trên thế giới này có chết hết. Tôi cũng tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-chung-giuong-voi-ke-thu/3718391/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.