Chương trước
Chương sau
Người đàn ông dần dần ngồi dậy, ánh mắt đen nhánh thâm sâu nhìn xuống gương mặt Khê Nguyệt nở rộ đến yêu kiều, cả thân hình quyến rũ dưới thân. Yết hầu vô thức lên xuống liên tục, tầm mắt cũng trở nên mất kiểm soát, để rồi dừng trên bàn tay là thủ phạm kích thích sự chịu đựng dần đến cực hạn của hắn.

Bàn tay Khê Nguyệt vẫn không biết gì đặt trên ngực hắn, hơi trở trật nhịp, khẽ hé môi mà thở, đôi môi hiện giờ căn bóng ướt át, rõ ràng đôi môi vừa trải qua sự chăm chút và yêu thương.

Lôi Nghị Tước khàn giọng, cẩn thận lên tiếng.

“Em có biết bản thân đang làm gì không?”

Hắn vẫn đang nhịn, nhịn rất tốt. Chặn cái môi nhỏ nói lời khó nghe, mà trong mắt hắn, lời khó nghe ban nãy đến từ cô là khỏi bệnh. Nghe đến đó, sự tức giận vô cớ hiện lên. Trong đầu Lôi Nghị Tước thật sự muốn trừng phạt.

Khê Nguyệt nhìn hắn, bàn tay đặt trên cơ bụng săn chắc ngừng lại, ngủ cùng hắn cũng không lâu, đây là lần đầu thấy được cơ thể này. Sự rắn rỏi từ người luyện tập, đường nét dũng mãnh, thật sự là đang thu hút cô.

Nhưng cô hiện tại chìm trong mơ màng bởi nụ hôn ban nãy, quai áo cũng lệch sang một bên. Không muốn trả lời câu của hắn, chỉ chậm rãi tố giác Lôi Nghị Tước, cơ thể quyến rũ cũng vô thức uốn éo muốn thoát khỏi sự chế ngự.

“Tước hôn mạnh, em khó thở… không thở được…”

Lôi Nghị Tước nhìn cô nói cùng biểu cảm quyến rũ cực điểm, ngay cả da đầu hắn cũng như thể nóng ran lên, cái gương mặt tựa tiểu yêu tinh của cô rốt cuộc còn có thể làm ra bao nhiêu biểu cảm quyến rũ kẻ khác chí mạng như này nữa?

“Ừ, anh sẽ hôn nhẹ.”

Lôi Nghị Tước nhàn nhạt đáp, hiện tại hắn giúp đỡ Khê Nguyệt, hưởng thụ chút sự trả công bằng thân thể của cô thì có gì là sai?

Lời bao biện của kẻ vả mặt.

Khê Nguyệt mím môi, bàn tay đặt trên cơ ngực hắn di chuyển loạn xạ, bản thân cô sinh ra một thắc mắc, sao bụng của hắn rắn chắc, còn trái ngược của cô, trông có phần mềm nhũn như thế này?



“Tước, của anh… thật cứng!”

Cô sờ rất lâu, như muốn thỏa mãn sự thắc mắc mà không mảy may quan tâm đến tầm mắt Lôi Nghị Tước vẫn không rời khỏi cái bàn tay đang luồn vạt áo hắn.

Trong vô thức, Lôi Nghị Tước khó khăn thở hắt ra, ánh mắt trầm lắng trở nên hung hăng đột ngột, bất lực khụy khủy tay xuống tấm giường, ánh mắt nhìn chằm chằm cô không rời khỏi.

Khê Nguyệt nhìn hắn gần sát mình đến mức thân cận, cả cái biểu cảm hung hăng đáng sợ. Lần này rốt cuộc cô cũng buông bàn tay khỏi cơ bụng Lôi Nghị Tước.

Nhưng vừa rời đi chưa được bao lâu, Lôi Nghị Tước lập tức nắm lại, ngữ điệu vô cùng không vui, ánh mắt nhìn cô mà chất vấn.

“Sao không sờ tiếp?”

Khê Nguyệt ngây thơ không biết được, cô vừa dạo một vòng cửa tử.

“Em thấy anh khó chịu, em xin lỗi, sẽ không làm anh khó chịu nữa.”

Lôi Nghị Tước hừ một tiếng không hài lòng.

“Đúng thật rất khó chịu.”

Nghe Lôi Nghị Tước bảo khó chịu, ánh mắt Khê Nguyệt tủi thân mà cụp xuống.

Cho đến khi, nghe Lôi Nghị Tước nói câu tiếp theo.

“Nhưng thật ra, anh rất… sướng!”

Trong khi Khê Nguyệt chưa kịp nghe rõ trọn từ cuối, đầu óc ong ong, một lần nữa bị chặn bởi đôi môi của Lôi Nghị Tước. Hắn lần nữa cúi xuống, hôn lên đôi môi của Khê Nguyệt mà cắn cắn như trừng phạt, nụ hôn lần này mang theo sự ngọt ngào, cả niềm ham muốn chiếm đoạt chuyển hóa từ dục vọng mãnh liệt.



Khê Nguyệt nào biết, bàn tay cô mềm mại như nước vậy, cuốn rồi chạm lên da thịt hắn, kích thích từng tế bào của sự ham muốn tựa ngủ sâu ngàn năm vực dậy. Trong chốc lát, dưới cái chạm cơ thể hắn càng lúc càng nóng bừng lên.

Lôi Nghị Tước khó mà có thể chống đỡ, chẳng qua đang cố gắng níu lấy một ít sự tự tôn. Làm sao tận miệng nói, hắn đang có ý đồ đen tối với cô.

Nụ hôn lần này mạnh bạo không kiềm chế, rơi khắp nơi trên gương mặt, để rồi lướt xuống bên dưới xương quai xanh nhỏ gọn liếm láp không ngừng,

Khê Nguyệt chống đỡ cơ thể hắn muốn đẩy ra, cô không thấy bàn tay hắn cố kiềm chế dục vọng mà siết chặt đến mức nổi gân xanh bên cạnh giường,

Trong miệng Lôi Nghị Tước lúc này, da thịt cô như tẩm hương vị ngọt ngào, liếm bao nhiêu cũng không đủ, còn thoang thoảng mùi sữa tắm của hắn.

Cho đến khi, lướt xuống nơi tròn đầy.

Khê Nguyệt cảm nhận luồng khoái cảm kỳ lạ, cơ thể ưỡn cong theo nụ hôn, bờ ngực tròn đầy qua lớp váy ngủ ma sát với lồng ngực rắn chắc của Lôi Nghị Tước. Bất giác, đôi môi nhỏ rên rỉ thành tiếng.

“Ưm…”

Bàn tay Lôi Nghị Tước ban đầu muốn kéo tụt xuống, nhưng rất nhanh đã ngưng lại.

Hắn chống thẳng tay bên giường, ngẩng nhìn cô bằng ánh mắt đục ngầu của khao khát dục vọng từ phía trên, hiện giờ cô như yêu nữ đoạt hồn phách kẻ khác. Mà chính hắn ban nãy, cũng đã trở thành nạn nhân.

Chỉ thấy Lôi Nghị Tước buông cô ra, vội vàng chạy vào phòng tắm.

Bỏ lại Khê Nguyệt nằm thở hổn hển trên giường.

Trong đầu cô bây giờ, Lôi Nghị Tước không khác gì mấy yêu quái thành tinh chuyên đi hút cạn sinh khí. Mà cô, chính là người bị hắn hút lấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.