Người đàn ông dần dần ngồi dậy, ánh mắt đen nhánh thâm sâu nhìn xuống gương mặt Khê Nguyệt nở rộ đến yêu kiều, cả thân hình quyến rũ dưới thân. Yết hầu vô thức lên xuống liên tục, tầm mắt cũng trở nên mất kiểm soát, để rồi dừng trên bàn tay là thủ phạm kích thích sự chịu đựng dần đến cực hạn của hắn. 
Bàn tay Khê Nguyệt vẫn không biết gì đặt trên ngực hắn, hơi trở trật nhịp, khẽ hé môi mà thở, đôi môi hiện giờ căn bóng ướt át, rõ ràng đôi môi vừa trải qua sự chăm chút và yêu thương. 
Lôi Nghị Tước khàn giọng, cẩn thận lên tiếng. 
“Em có biết bản thân đang làm gì không?” 
Hắn vẫn đang nhịn, nhịn rất tốt. Chặn cái môi nhỏ nói lời khó nghe, mà trong mắt hắn, lời khó nghe ban nãy đến từ cô là khỏi bệnh. Nghe đến đó, sự tức giận vô cớ hiện lên. Trong đầu Lôi Nghị Tước thật sự muốn trừng phạt. 
Khê Nguyệt nhìn hắn, bàn tay đặt trên cơ bụng săn chắc ngừng lại, ngủ cùng hắn cũng không lâu, đây là lần đầu thấy được cơ thể này. Sự rắn rỏi từ người luyện tập, đường nét dũng mãnh, thật sự là đang thu hút cô. 
Nhưng cô hiện tại chìm trong mơ màng bởi nụ hôn ban nãy, quai áo cũng lệch sang một bên. Không muốn trả lời câu của hắn, chỉ chậm rãi tố giác Lôi Nghị Tước, cơ thể quyến rũ cũng vô thức uốn éo muốn thoát khỏi sự chế ngự. 
“Tước hôn mạnh, em khó thở… không thở được…” 
Lôi Nghị Tước nhìn cô nói cùng biểu cảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/7-ngay-chung-giuong-voi-ke-thu/3718383/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.