Nói qua nói lại một hồi cuối cùng lại biến thành 'đàm đạo nhân sinh'.
Sau đó Cố Lam cũng gia nhập. Có Hạ Nhĩ là nguồn tin tổng hợp đủ chuyện trong trường nên cũng không khó để tôi và cậu ta 'cập nhật tin tức' bất cứ lúc nào có hứng thú.
Kết cục là nhiều chuyện còn kể chưa xong mà chuông vào lớp đã vội reo rồi.
5 phút đúng là ngắn thật...
Rời bỏ trạng thái ⟨hóng chuyện⟩ được vài phút, tôi lại nghĩ tới Lục Tiêu. Nhưng đến cả thời gian rảnh để 'thả suy nghĩ đi chơi' tôi còn không có...
Tại sao à? Vì tôi là lớp trưởng, mà lớp trưởng thì phải làm gì?
"Giữ lớp trật tự cho đến khi thầy cô vào", tiết tiếp theo là môn của cô chủ nhiệm, nếu lớp ồn ào kiểu gì cũng bị chửi. Bảo chúng nó im lặng thôi cũng tốn sức cực. Có khi nản quá tôi còn tự hỏi, rằng 15 tuổi rồi chứ có phải 5 tuổi đâu mà thích tạo việc cho người ta thế không biết...
Ít lâu sau đó, một bạn học ở lớp bên cạnh chạy sang báo với lớp tôi:
- "nhà cô Hà có việc nên cả ngày hôm nay cô không tới lớp được, à còn dặn tụi mày phải giữ trật tự đến tiết sau nữa"
Nói xong cậu ta cũng chạy đi mất.
Được nghỉ một tiết...không biết giờ tôi nên vui hay buồn đây.
Cũng may sau đó cả lớp cũng không ồn lắm, tôi đang định về chỗ ngồi thì bị Hạ Nhĩ gọi lại:
- "Hi Hi Hi Hi"
- "gì"
- "qua đây qua đây"
- "..." tôi nhanh chóng bước tới chỗ nó, vừa tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/520-ngay/368459/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.