Chắc đây là lần đầu tiên trong đời mà khi học môn toán yêu thích tôi lại không tập trung.
Bởi lẽ tôi ngồi cạnh một người đang sốt là cậu, chốc chốc lại nhìn qua một lần thì sao có thể tập trung được đây?
Mặc kệ tôi lo lắng thế nào, cậu thì vẫn cứ thế mà an an ổn ổn ngủ cho đến hết tiết. Sau khi cả lớp đứng dậy chào thầy. Cậu chưa tỉnh.
Thấy cậu ngủ, mọi người đều lại hỏi thăm. Cho đến khi từng người từng người một lần lượt ra về, cậu vẫn chưa tỉnh.
...Là do cậu ấy quá mệt chăng? Có nên kêu cậu dậy không đây? Hay để cậu ngủ thêm tí nữa rồi gọi cậu dậy sau? Cơ mà nhỡ không gọi cậu ấy dậy được thì sao nhỉ?
- "..." vừa nghĩ tôi vừa chống cằm nhìn cậu trong vô thức...
- "Hi Hi Hi Hi"
- "ơ, a...hở?" cứ như bị bắt quả tang khi làm việc xấu, tôi giật mình ngồi thẳng lưng.
- "phản ứng mạnh dữ..."
khỏi cần quay đầu tôi cũng biết là ai đang gọi rồi...
- "...có chuyện gì?" tôi nhanh chóng đem vẻ mặt bình tĩnh trở lại.
- "không về cùng à?" Hạ Nhĩ hỏi
- "lát về tao sau"
- "Lục Tiêu làm sao đấy"
- "sốt nhẹ thôi"
- "nó ngủ gần cả tiết cơ mà..."
- "mày để ý?"
- "đúng vậy"
- "..." Lục Tiêu ở tổ 1 còn Hạ Nhĩ tận tổ 4 mà nhỉ?
- "định đợi nó dậy à?" Cố Lam lên tiếng
- "ừ"
- "lát mày đưa Lục Tiêu về?"
- "hôm nay tao không đi xe đạp"
- "ồ..."
- "hơn nữa...tao không biết nhà cậu ấy"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/520-ngay/368454/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.