Cậu trai trực thang máy vừa tan tầm ra giữa đường quốc lộ định gọi xe taxi về nhà thì không may thay, ô chưa kịp bung ra mưa lớn thình lình rơi xuống giội ướt hết cả người, giống như là vừa mới rơi vào bể bơi vậy.
Hơn nữa khoảng thời gian đêm tối lại dông tố lớn, xe taxi màu vàng chạy qua không thể đón khách, chính là vì không nhìn thấy được hai tay vung mạnh của cậu.
Cậu mỗi ngày đều ngồi xe taxi đi đến chỗ làm đều đặn thường xuyên, thế rất đắt cậu biết chứ, nhưng không có cách nào khác, cậu là một người mù phương hướng, ở chỗ công ti bách hóa đang làm việc còn hay lạc hướng, huống chi là trên đường phố?
Khi chiếc xe taxi nhỏ màu vàng không chịu dừng lại thứ mười lăm chạy như bay qua cậu, còn bắn tung tóe một vũng nước dơ thì cậu bắt đầu có ý nghĩ dứt khoát quay lại vào trong công ti bách hóa trú một đêm cho xong.
Chỉ có điều, chiếc thứ mười sáu lại dừng trước mặt cậu, nhưng mà đây không phải xe taxi.
Đó là một chiếc xe phân khối lớn màu đen, có biển số xe nền vàng, người trên xe mặc áo mưa còn đội nón bảo hiểm loại che toàn bộ, tuyệt nhiên nhìn đoán không ra là ai.
Người lái xe nâng tấm chắn gió của mũ bảo hiểm lên, cậu trai trực thang máy mới nhận ra.
“Quản lí?”
“Mưa lớn lắm đó, mau lên đây.” Quản lí thúc giục, cậu trai trực thang máy cũng ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh leo lên ngồi.
“Cậu trú vào phần sau áo mưa tôi ấy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/365-nghe-chi-nghiep-phuc-vu/52303/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.