- Mẹ làm gì có?
Hà Nhu xấu hổ phủ nhận.
- Sao mà không có được.
Diệp Tiểu Tịch bĩu môi nói:
- Mẹ không chịu nhìn thẳng vào con, hơn nữa, nếu như là chuyện khác thì mẹ đã mắng con từ lâu rồi! Nhưng nãy giờ mẹ chưa nói câu nào.
- ... cái con nhóc này, thích bị mắng lắm hả?!
Hà Nhu dở khóc dở cười.
Đúng vậy, nếu như là chuyện khác thì bà đã quở trách Diệp Tiểu Tịch từ lâu rồi. Nhưng vừa nghĩ tới chuyện Diệp Tiểu Tịch biết rõ mình không phải con cái nhà họ Diệp thì bà không dám mở miệng nặng nhẹ câu nào nữa.
- Đấy là vì con biết mẹ quan tâm nên mới mắng con mà.
Diệp Tiểu Tịch cười khẽ, nép vào lòng bà rồi nói:
- Mẹ, dù thân thế con có ra sao đi nữa thì ba mẹ mãi mãi là ba mẹ của con, tình cảm giữa chúng ta sẽ không vì chuyện này mà thay đổi đâu.
Hà Nhu nhìn về phía Long Mộ Thần.
- Bác gái, thật sự con rất muốn Tiểu Tịch được nhà họ Long nhìn nhận.
Long Mộ Thần thản nhiên nói:
- Con cũng chỉ muốn cô ấy biết rõ thân thế của mình, lấy được những thứ thuộc về mình, cũng không muốn cô ấy vứt bỏ những người thân quan trọng nhất của mình.
Hà Nhu thở phào một hơi:
- Chuyện này bất ngờ quá, tôi phải nghĩ kỹ lại...
Diệp Tiểu Tịch và Long Mộ Thần gật đầu tỏ vẻ mình hiểu.
Hà Nhu đột nhiên nhìn về phía Long Mộ Thần: - Nếu Tiểu Tịch quay về nhà họ Long thì có nguy hiểm gì không?
Long Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/365-cach-cung-chieu-vo-yeu/2165048/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.