Long Mộ Thần hít sâu một hơi:
- Tôi nghĩ mình nên hoàn thành tâm nguyện cho cậu ấy.
Lời này của anh khiến cho nhà họ Triệu luống cuống hoàn toàn. Trước kia còn họ đinh ninh Long Mộ Thần là con rơi của nhà mình, lòng hổ thẹn hoặc có tình cảm với họ, sẽ không làm gì họ nên mới dám kiêu ngạo như thế.
Nhưng mọi chuyện lại hoàn toàn không phải như những gì họ tưởng.
Trước kia có lẽ vì bọn họ là cha mẹ của bạn Long Mộ Thần nên anh mới tốt với họ như thế. Anh không trả thù họ có thể là do anh khinh thường, hoặc anh biết rõ trong lòng Tiểu Thạch Đầu thật sự rất khao khát tình thân.
Nhưng dù thế nào đi nữa thì bọn họ cũng đã hủy hết sự kiên nhẫn của Long Mộ Thần, chỗ dựa lớn nhất của họ đã mất đi, hiện giờ Long Mộ Thần không có bất kỳ lý do gì để mà mềm lòng với họ hết.
- Mộ Thần... không, Long tiên sinh, cậu không thể làm thế với chúng tôi được.
Triệu Lập Dũng lúc này mới biết sợ, ông ta vội vàng la lên:
- Cậu cũng biết đó chỉ là mấy lời trẻ con nói lẫy thôi, nó càng giận thì sẽ càng quan tâm, căn bản sẽ không làm vậy với chúng tôi! Nếu như nó biết cậu làm thế với chúng tôi thì nhất định sẽ đau lòng lắm!
- Đúng thế!
Vương Hương phụ họa:
- Cha mẹ và con cái làm gì có chuyện thù nhau chứ? đứa bé đó chỉ muốn khiến chúng tôi chú ý đến nó thôi...
Long Mộ Thần bình tĩnh nhìn bọn họ, lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/365-cach-cung-chieu-vo-yeu/2165047/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.