- Thôi thôi, lát nữa hẳn nói chuyện này.
Diệp Tiểu Tịch thở dài.
Không thể nào để Long Mộ Thần nhảy xuống từ ban công được, anh cũng chả phải thần tiên.
Để anh rời khỏi đây từ phòng khách thì chẳng khác nào tự tìm đường chết, đợi bố mẹ cô ngủ rồi tính sau vậy.
- Anh đói không?
Diệp Tiểu Tịch hỏi bằng giọng áy náy.
Long Mộ Thần luôn trốn trong phòng cô, hơn nữa ban nãy gần như anh chẳng ăn được gì.
- Em nói xem?
Long Mộ Thần thản nhiên hỏi lại.
- Em sẽ nghĩ cách mang đồ ăn cho anh.
Diệp Tiểu Tịch tính toán. Cô chuẩn bị ra ngoài nhưng lại không yên tâm nên dặn dò lần nữa:
- Anh đừng tạo ra tiếng động gì đó!
- Ừ.
Long Mộ Thần dở khóc dở cười.
Diệp Tiểu Tịch rời phòng, Long Mộ Thần tháo khuy áo vest rồi cởi bớt ra.
Nhà họ Diệp thật sự rất cưng chiều Diệp Tiểu Tịch. Căn nhà có ba phòng ngủ, hai phòng tắm mà phòng cô lại sở hữu một phòng tắm riêng.
Chi bằng anh cứ đi tắm trước, dù Diệp Tiểu Tịch tính toán thế nào thì anh nhất định sẽ ngủ lại đây.
Diệp Tiểu Tịch ra ngoài phòng khách rồi nhìn trộm vào bếp. Hà Nhu và Diệp Hải Phong vừa rửa chén vừa trò chuyện với nhau trong đó.
Giờ cô muốn lấy đồ ăn trong bếp thì nhất định sẽ bị phát hiện. Sau một lúc suy nghĩ, Diệp Tiểu Tịch lấy một hộp mỳ gói trong ngăn tủ ra, đi vào phòng cô rón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/365-cach-cung-chieu-vo-yeu/2164856/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.