La Di Ca tạm thời nghỉ ngơi ở học đường, chuyển đồ dùng vào trong thưphòng. Đồ vật không nhiều lắm, đợi người hỗ trợ đi rồi, hắn mới chậmrãi sắp xếp. Phòng dọn dẹp xong xuôi cũng đã gần tối.
Từ sau khicông bố với bên ngoài 2 người chuẩn bị thành thân, tâm tình của hắn đặcbiệt tốt, dù là ai cũng nhìn ra sự khác biệt. Mượn lời Trúc Tử mà nói,hiện tại tiên sinh mới đích thực là thánh nhân. Hai ngày nay nó mấy lầnlàm sai, tiên sinh lại có thể vẫn giữ vẻ mặt ôn hòa bỏ qua cho nó. Nếunhư là bình thường, cũng khuôn mặt tươi cười ấm áp đấy nhưng đã bắt nóchép phạt đến mấy chục lần bài không thuộc. Nhìn lại hiện tại, chỉ cầnchép một lần Nguyên An lục (1) là được.
Nó cầm tập bài đã chép xong tò mò đứng ở phòng ngoài nhòm vào, hết nhìn đông lại ngó tây: “Tiên sinh, học trò chép xong rồi.”
La Di Ca cho nó vào phòng, bảo nó đem bài đặt lên bàn. Nó bỏ xuống nhưngkhông có lui ra ngoài, nằm bò ra bàn đối diện La Di Ca nói: “Mẹ ta kể,tiên sinh hai ngày nữa phải rời thôn, tới nhà Văn tỷ tỷ cầu hôn, có phải không?” La Di Ca nhướng mày nhìn nó: “Đừng tưởng rằng ta đi là cácngười có thể giờ trò nghịch ngợm.”
Trúc Tử cười hì hì nói: “Không phải, Trúc Tử là hi vọng tiên sinh mau mau đem Văn tỷ tỷ thú vào cửa.”
La Di Ca cười, lấy tính cách Văn Ngọc Đang mà nói, đứa trẻ nào nơi này không thích nàng mới là lạ.
“Bởi vì Văn tỷ tỷ tới đây, tiên sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/36-ke-cuoi-vo/574736/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.