Cô không nghĩ tới nhà họ Chung cũng có tư cách tới tham gia bữa tiệc nhà họ Hứa cử hành, không chỉ có thế, cô còn gặp được Lăng Tuyết Lan. Lăng Tử Yên biết rõ nhà họ Lăng và nhà họ Hứa không có bất kỳ giao thoa nào nên nhà họ Hứa không thể nào gửi thiệp mời cho nhà họ Lăng, vì vậy Lăng Tuyết Lan có thể xuất hiện ở đây hoàn toàn là bởi vì nhà họ Chung. Không phải là Chung Khải Trạch không muốn cưới Lăng Tuyết Lan sao? Tại sao còn dẫn Lăng Tuyết Lan tới? Kỳ Minh Viễn nhận ra tâm trạng vợ mình thay đổi, anh cúi đầu nhìn cô, phát hiện cô đang nhìn mấy người sau lưng Hứa Minh Ưu nên ngẩng đầu lên nhìn, lập tức thấy được Lăng Tuyết Lan và cả nhà họ Chung khiến người ta chán ghét. Người nhà họ Chung cũng chú ý tới Lăng Tử Yên, nhất là Chung Khải Trạch nhìn chằm chằm Lăng Tử Yên, chỉ thiếu không lớn tiếng nói với mọi người anh ta muốn người phụ nữ này thế nào thôi. Đàn ông luôn sinh ra suy nghĩ thù địch đối với người đồng giới dòm ngó vợ mình, điểm này Kỳ Minh Viễn biểu hiện vô cùng rõ rệt với Chung Khải Trạch. Ánh mắt Chung Khải Trạch nhìn Lăng Tử Yên khiến cho trong đôi mắt Kỳ Minh Viễn thoáng qua sát ý, anh vươn cánh tay dài vòng lấy vợ mình vào lòng tỏ rõ với Chung Khải Trạch rằng Lăng Tử Yên là vợ anh! Ánh mắt Chung Khải Trạch nhìn chằm chằm Lăng Tử Yên di chuyển theo sự dịch chuyển của thân thể cô, Chung Khải Trạch thấy được Kỳ Minh Viễn, anh ta lập tức cảm thấy lưng mình rét lạnh! Anh ta cố nở nụ cười coi khinh sự tức giận của Kỳ Minh Viễn nhưng trong tiềm thức thiếu hụt sự tự tin lại làm cho nụ cười trên mặt anh ta trông rất chột dạ. Kỳ Minh Viễn thấy thế, trong mắt anh thoáng qua vẻ giễu cợt, một người đàn ông như vậy hoàn toàn không đủ tư cách trở thành đối thủ của anh, tức thì anh nắm tay Lăng Tử Yên sải bước đi về phía đám người nhà họ Chung. "Ông Hứa, chúc ông phúc như Đông Hải, thọ tựa Nam Sơn, năm nào cũng vui như hôm nay, tuổi nào cũng hạnh phúc như hôm nay!" Kỳ Minh Viễn và Lăng Tử Yên cùng nhau đứng ở trước mặt ông cụ Hứa chúc thọ cho ông ta. "Ngoan! Ngoan!" Ông cụ Hứa cười nhấc tay lên ý bảo hai người đứng thẳng dậy, sau đó nhìn về phía Lăng Tử Yên. "Ông Hứa, đây là vợ cháu, họ Lăng, tên Tử Yên!" Kỳ Minh Viễn nắm tay Lăng Tử Yên giới thiệu với ông cụ Hứa. "Chào ông Hứa!" Lăng Tử Yên cười ngọt ngào và lễ phép chào hỏi ông cụ. "Ừ, tên rất hay, Lăng Tử Yên." Ông cụ Hứa gật đầu rồi nhìn chằm chằm Lăng Tử Yên một lúc lâu, nụ cười lan tới đáy mắt, đôi mắt quắc thước cũng cười đến không còn nhìn thấy gì, có thể thấy được ông ta cũng rất hài lòng với Lăng Tử Yên. "Vâng." Lăng Tử Yên gật đầu. "Hay! Rất hay!" Ông cụ tiếp tục gật đầu hài lòng, sau đó nhìn con dâu cả bên cạnh, dâu cả nhà họ Hứa lập tức hiểu ý xoay người rời đi. "Ông Hứa, đây là quà sinh nhật cháu và Tử Yên tặng ông, chúc ông thọ tựa Nam Sơn!" Kỳ Minh Viễn nhận lấy một cái hộp lớn từ trong tay một trợ lý vẫn luôn đi theo bên cạnh anh, dưới đáy hộp có ròng rọc, anh nhận lấy rồi đẩy về phía ông cụ. "Cám ơn!" Nụ cười trên mặt ông cụ Hứa không thay đổi, ông ra hiệu con trai trưởng nhận quà.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]