“Ngủ đã chưa?” Kỳ Minh Viễn bế cô dậy, quay sang ghế sô pha rồi nói với giọng điệu vô cùng xót xa: “Sao không qua ghế sô pha mà ngủ? Úp người lên bàn ngủ như thế khó chịu biết bao.”
“Em sửa bài tập một hồi thì ngủ quên mất!” Lăng Tử Yên đưa tay ra xoa nhẹ cánh tay bị mình đè lên đến phát tê rồi sau đó chau mày.
“Sao thế, không khỏe hả?” Kỳ Minh Viễn thấy cô chau mày thì tim như thắt lại.
“Không sao, có lẽ là do hôm qua ăn quá nhiều kem nên hôm nay thấy hơi đau bụng!” Lăng Tử Yên lắc đầu và nói: “Không sao, trước đây em cũng từng đau như thế, ráng nhịn một lúc sẽ khỏi.”
“Đau mà sao có thể nhịn được? Bây giờ chúng ta đến bệnh viện ngay.” Mặc dù Kỳ Minh Viễn không hiểu nhưng anh cũng đã từng nhìn thấy dáng vẻ đau bụng kinh của Lạc Thanh Nhã, không chỉ mặt mày trắng bệch mà đến cả môi cũng nhợt nhạt theo, vì vậy anh mới cho các nhân viên nữ của công ty phúc lợi mỗi tháng đến kỳ được nghỉ hai ngày có lương.
“Không sao!” Lăng Tử Yên phất tay và nói: “Em quen rồi, không đến mức đau không chịu nỗi.”
Tối nay còn phải đến chúc thọ ông nội của Hứa Minh Ưu, lát nữa sau khi tan ca họ còn phải đi tạo hình, thay quần áo, nếu như về nhà thì sẽ không kịp thời gian.
“Tử Yên làm sao thế?” Cửa phòng làm việc đột nhiên bị mở ra, Lạc Thanh Nhã bước vào, nhìn thấy Lăng Tử Yên đang chau mày nhíu mặt thì không thể không quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/36-cach-cung-chieu-vo-yeu/1176659/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.