Một năm sau, tại bến cảng nào đó ở Bắc Âu.
Năm nay tuyết rơi rất dày, từng phiến bông tuyết không phải nhẹ nhàng bay,mà là nương theo gió Bắc lạnh thấu xương như lưỡi dao hung hăng thổiđến, đập vào cửa sổ bằng kính của khoang tàu. Đường Mật nhìn ra ngoàicửa sổ, biển Baltic xanh thẳm nhấp nhô dập dờn, dưới tuyết trắng lạicàng tỏa sáng giống như một viên đá quý, tuyết ở mép tàu chiếu ra tiasáng màu trắng bạc chói mắt, làm đau nhói đôi mắt cô, cũng đau nhói thần kinh cô.
Rủ mi xuống, huyệt Thái Dương co giật từng đợt, như bị vô số cây kim châmvào. Xem ra chứng đau nửa đầu của cô lại tái phát, Đường Mật mở túi xách lấy ra một lọ thuốc, cho mấy viên thuốc màu trắng vào trong miệng, uống một hớp nước khoáng lớn. Chất lỏng lạnh buốt lướt qua cổ họng, đau đớnthoáng giảm bớt. Một năm trước từ biển Bering trở về cô liền mắc chứngbệnh này, thỉnh thoảng sẽ phát tác, nhất là khi nghe được hoặc nhìn thấy chuyện có liên quan đến biển cả và tàu thuyền.
"Kyle, anh xem kìa, biển này đẹp quá!" Cô gái ngồi phía trước vui vẻ hô, máitóc ngắn nhuộm màu bạch kim vừa thời thượng vừa dễ nhìn, như bụi bồ công anh nghịch ngợm không ngừng lắc lư trước mặt Đường Mật, sức sống tràntrề chiếu vào đôi mắt tĩnh lặng của cô.
"Cưng à, nếu đến lúc nào đó em rơi xuống biển sẽ lập tức thấy nó hết đẹp ngay." Chàng trai bên cạnh cô gái lười biếng đáp.
"Anh là cái đồ chán ngắt siêu cấp!" Cô gái tức giận bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/35-milimet-yeu/3183339/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.