Rất nhanh, tôi nhận ra một điều —
Mang Phượng Hoàng thần huyết trong người, cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.
Mỗi lần tôi rời đảo, cả đám thiên tài trẻ tuổi của giới tu chân, cùng lão tổ các tiên môn, đều đuổi theo muốn giec tôi.
Tộc Phượng Hoàng ngoài tôi ra, còn có hơn ba ngàn kẻ xui xẻo khác, trong đó có cả NPC, nhưng chắc chắn cũng có người chơi.
Chỉ cần lơ là một chút thôi, tu vi đã bị người khác vượt mặt rồi.
Vì vậy, ngay khi vừa vào game, tôi đã hiến tế Phượng Hoàng thần huyết, kích hoạt pháp trận thượng cổ, phong ấn toàn bộ Phượng Hoàng Thần Đảo cùng ba ngàn kẻ xui xẻo kia lại.
Phượng Hoàng thần huyết? Tiêu hết rồi.
Nhưng tôi vẫn còn thân thể Phượng Hoàng, tu luyện dĩ nhiên vẫn nhanh hơn người thường.
Tôi thiết lập kết giới quanh Phượng Hoàng Thần Đảo, không ngờ mới quay lưng lại đã thấy một con tiểu giao long đang đứng trên Vực Hư Vô mà nhìn chằm chằm tôi.
Lúc đầu tôi định tiêu diệt hắn.
Nhưng vừa bật mắt xuyên thấu, tôi liền nhận ra là “Hoài Cựu”, tiểu đệ theo sau tôi lâu năm, cũng chính là tên Phong Việt.
Trong không gian thời gian ban ngày, kiểu gì chả gặp vài người chơi quen biết.
Thế giới trò chơi này mới bắt đầu thôi, nên tôi tha cho hắn, đá một phát cho bay về Thanh Long Tiên Mạch, chỗ tụ tập của đám giao long bọn họ, còn gọi là Thanh Long Tiên Mạch, tên nghe cũng dữ dằn phết.
Hoài Cựu rõ ràng không nói với bất kỳ ai rằng chính tôi là người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/3000-vo-dich-dai-su-ty-noi-dien-roi/4628911/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.