32.
Túc Hạc Tôn Giả liên tục xua tay, nói không được, nói rằng ông tuyệt đối sẽ không cứu “ma nữ”.
Ta vội giải thích:
“Tôn giả không biết đấy, đại sư tỷ diệt Thanh Vân Tông là vì bọn họ cũng tham lam Phượng Hoàng thần huyết trên người ta!”
Lúc này, Túc Hạc Tôn Giả mới có phần d.a.o động.
Ta lại khẩn cầu hồi lâu, ông mới miễn cưỡng đồng ý.
“Nhưng ta không có linh bút, phải đi lấy…”
“Lão phu có mang theo.”
Túc Hạc Tôn Giả rút từ trong tay áo ra một cây linh bút đỏ dài hơn một thước.
Ta nhận lấy, dẫn ông đến phía sau ngọn núi sau làng, để khỏi khiến dân thường hoảng sợ.
Tìm được một khoảng đất trống, ta bắt đầu vẽ trận.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“Tôn giả xin chờ một chút, ta cũng là lần đầu vẽ trận này, chắc sẽ hơi lúng túng.”
Túc Hạc Tôn Giả đáp:
“Không sao, cứ từ từ vẽ.”
Ta cúi người, vừa vẽ vừa lau mồ hôi, nói nhỏ:
“Không thể chậm được, đại sư tỷ vẫn đang đợi.”
Một nén nhang sau, ta cuối cùng cũng vẽ xong.
“Cần lão phu làm gì không?”
Túc Hạc Tôn Giả quả là người có lòng.
“Tôn giả ngồi ở hướng Bắc.”
Khi ông ngồi xong, ta tự ngồi xuống hướng Nam.
“Cần ta truyền linh lực chăng?”
“Không cần, đợi ta niệm chú trong lòng, tiên trận sẽ tự khởi động.”
Một lúc lâu trôi qua.
Tiên trận vẫn chưa khởi động.
Túc Hạc Tôn Giả đảo mắt, không nhịn được hỏi:
“Chẳng lẽ tiên trận có chỗ sai?”
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/3000-vo-dich-dai-su-ty-noi-dien-roi/4628909/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.