8.
Đại sư tỷ bị thương nặng, đến cả phi kiếm cũng không điều khiển nổi.
Phong Việt đành phải hóa thành tiểu thanh long, cõng ta và đại sư tỷ một đường bay về Thanh Long Tiên Mạch.
Thanh Long Tiên Mạch có tất cả bảy ngọn núi, nhìn từ xa, mây trắng lượn quanh, hơi nước bốc lên như khói, bao phủ khắp núi non xanh thẳm.
Những rặng hòe cổ thụ dày đặc rì rào theo gió, từng chùm hoa hòe nở rộ tỏa ra mùi hương thanh khiết dễ chịu.
Phong Việt không đi từ chính môn, mà lại luồn vào từ một góc khuất bên sườn núi, xuyên qua một chỗ như là lỗ hổng trong kết giới.
Ta khẽ “hừ” một tiếng.
Chắc chắn lúc trước hắn cũng lén lút chuồn ra ngoài từ đúng chỗ này đây.
Thanh Long tộc xưa nay ẩn thế tu hành, ngàn năm không hỏi chuyện đời.
Trong tộc còn có một giới luật duy nhất:
“Tộc nhân nếu không có lệnh tộc trưởng, tuyệt đối không được rời khỏi Thanh Long Tiên Mạch.”
Phong Việt là thiếu chủ Thanh Long tộc, lần này tự tiện phá giới, đúng là đại nghịch bất đạo.
Chờ khi mọi việc tạm ổn, ta nhất định sẽ chặt c.h.é.m hắn một phen ra trò.
9.
Ta và đại sư tỷ được Phong Việt sắp xếp nghỉ ngơi trong một tiểu viện gỗ nép mình bên khe núi, xung quanh là hai mươi cây hòe cổ che chắn, cành lá đan xen thành một vòng bảo hộ tự nhiên.
Nơi này hiếm khi có long tộc qua lại, cả ngày chỉ nghe tiếng suối róc rách chảy.
Thỉnh thoảng ta nghĩ, ở đây sống luôn cũng không tệ.
Hế luuu các bà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/3000-vo-dich-dai-su-ty-noi-dien-roi/4628901/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.