Buổi sáng hôm sau.
Ánh nắng ban mai buổi sớm xuyên qua kẽ lá chiếu vào phòng, cảm nhận được hơi nóng đang phả vào mặt, Gia Bách mở mắt ra nhưng một giây sau liền nheo lại vì bị ánh sáng làm chói mắt, anh toang ngồi dậy mới phát hiện một bên cánh tay của mình bị ai kia làm gối gối đầu, còn chưa biết làm gì tiếp theo thì cánh tay của Xuyến đã vòng qua eo của anh ngủ tiếp.
Dường như cô nhóc này quên mất mình đang ở bệnh viện, cũng quên luôn việc bản thân đang tới kì đèn đỏ, ngủ thẳng cẳng còn tưởng anh là gối ôm mà ôm thoải mái suốt một đêm.
Nhìn cô nhóc ngủ say sưa, sống mũi cao thẳng cùng hàng mi dài cong vút đã thu hút sự chú ý của Gia Bách, anh không phủ nhận Xuyến có hơi đen đúa một chút nhưng bù lại những đường nét trên gương mặt cô vô cùng sắc sảo, từ đôi mắt, sống mũi, bờ môi, mái tóc cộng với gương mặt trái xoan, má lúm đồng tiền, mọi thứ trên gương mặt cô đều rất đẹp không hề thua kém bất kì mỹ nhân showbiz nào. Gia Bách như bị thôi miên bởi nét đẹp tự nhiên của cô không nhịn được mà đưa tay vuốt ve gò má cùng bờ mi cong vút của Xuyến, đến khi bên ngoài có tiếng bước chân anh mới luyến tiếc mà ngừng ngay động tác của mình.
Một cô y tá đi vào, thấy anh cô ấy liền nói:
– Mời người nhà bệnh nhân Hà Gia Bách đi làm thủ tục xuất viện.
Cô y tá vừa dứt câu là dời sự chú ý lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/30-ngay-lam-vo-ho/243237/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.